Tải ứng dụng Hot/Phổ biến
Trang Chủ / Truyện Ngắn / Từ Cái Chết đến Ly Hôn: Sự Tái Sinh của Cô ấy
Từ Cái Chết đến Ly Hôn: Sự Tái Sinh của Cô ấy

Từ Cái Chết đến Ly Hôn: Sự Tái Sinh của Cô ấy

5.0
23 Chương
Đọc ngay

Câu cuối cùng tôi nghe được là giọng nói lạnh như băng của chồng tôi, Triệu Nam, ra lệnh cho bác sĩ: "Nhét đứa bé lại vào bụng cô ta." Kiếp trước, anh ta hận tôi, hành hạ tôi cho đến khi tôi chết thảm trên bàn mổ, chỉ vì muốn cứu người tình khác của anh ta – một người có dung mạo giống hệt bạch nguyệt quang đã chết của anh, Dương Vi Cầm. Hóa ra, tôi chỉ là một cái bóng, một kẻ thế thân. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã trở về một năm trước. Đúng vào ngày anh ta đưa Dương Vi Cầm về nhà.

Mục lục

Chương 1

Câu cuối cùng tôi nghe được là giọng nói lạnh như băng của chồng tôi, Triệu Nam, ra lệnh cho bác sĩ:

"Nhét đứa bé lại vào bụng cô ta."

Kiếp trước, anh ta hận tôi, hành hạ tôi cho đến khi tôi chết thảm trên bàn mổ, chỉ vì muốn cứu người tình khác của anh ta – một người có dung mạo giống hệt bạch nguyệt quang đã chết của anh, Dương Vi Cầm.

Hóa ra, tôi chỉ là một cái bóng, một kẻ thế thân.

Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã trở về một năm trước.

Đúng vào ngày anh ta đưa Dương Vi Cầm về nhà.

Chương 1

Nông Ái Thy POV:

Câu cuối cùng tôi nghe được là giọng nói lạnh như băng của chồng tôi, Triệu Nam, ra lệnh cho bác sĩ: "Nhét đứa bé lại vào bụng cô ta."

Sau đó, tôi tỉnh lại.

Không khí tràn ngập mùi hoa tử đằng quen thuộc, mùi hương mà tôi đã từng yêu thích nhất. Ánh nắng chiều xuyên qua cửa sổ kính sát đất, phủ một lớp vàng óng lên tấm thảm Ba Tư mềm mại. Mọi thứ trong căn biệt thự này đều được bài trí theo sở thích của tôi, từng chi tiết đều toát lên sự sang trọng và ấm áp.

Nhưng tôi chỉ cảm thấy lạnh buốt.

Cơn đau buốt từ bụng dưới truyền đến, một cảm giác quen thuộc đến rợn người. Đó là cơn đau khi mất đi đứa con, là nỗi đau xé nát thể xác và tâm hồn tôi trên bàn mổ lạnh lẽo. Tôi cúi đầu xuống, bàn tay run rẩy chạm vào bụng mình.

Nó phẳng lì.

Trong cơn tuyệt vọng, máu tôi như đông lại. Nhưng khi tôi ngẩng đầu lên, nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong tấm gương lớn đối diện, tôi sững sờ.

Người phụ nữ trong gương có làn da hồng hào, đôi mắt trong veo dù hơi mệt mỏi, và mặc một chiếc váy lụa màu trắng mà tôi đã không mặc từ rất lâu rồi.

Đây là tôi của một năm trước.

Tiếng động cơ xe quen thuộc vang lên ngoài cổng. Trái tim tôi thắt lại theo phản xạ. Đó là chiếc xe của Triệu Nam.

Cửa chính mở ra. Anh bước vào, vẫn là dáng vẻ cao lớn, lịch lãm trong bộ vest được cắt may hoàn hảo. Gương mặt anh tuấn của anh không có nhiều biểu cảm, nhưng ánh mắt lại ánh lên một sự dịu dàng hiếm thấy.

Nhưng sự dịu dàng đó không dành cho tôi.

"Ái Thy, em xem ai đến này."

Theo sau anh là một cô gái trẻ. Cô ta mặc một chiếc váy trắng đơn giản, mái tóc đen dài xõa trên vai, gương mặt thanh tú trông vô cùng ngây thơ và đáng thương.

Dương Vi Cầm.

Trái tim tôi như bị một bàn tay vô hình bóp nghẹt. Ký ức kiếp trước ùa về như một cơn lũ. Chính là ngày này, Triệu Nam đã đưa cô ta về nhà, nói rằng cô ta là sinh viên được tập đoàn tài trợ, gặp khó khăn nên muốn ở tạm vài hôm.

Kiếp trước, tôi đã nổi cơn ghen tuông điên cuồng, làm ầm ĩ và đuổi cô ta đi. Nhưng chính hành động đó đã gián tiếp gây ra tai nạn xe cộ khiến cô ta mất mạng, và biến tôi thành kẻ tội đồ trong mắt Triệu Nam. Anh ta hận tôi, hành hạ tôi, cho đến khi tôi chết thảm trên bàn mổ, chỉ vì muốn cứu người tình khác của anh ta - một người có dung mạo giống hệt Dương Vi Cầm.

Hóa ra, tôi chỉ là một cái bóng.

"Chào chị ạ," Dương Vi Cầm cúi đầu, giọng nói lí nhí như một chú mèo con. "Em là Dương Vi Cầm. Em... em xin lỗi vì đã làm phiền ạ."

Ánh mắt tôi lướt qua cô ta, dừng lại ở chiếc cúc áo thứ hai trên áo sơ mi của Triệu Nam. Đó là một chiếc cúc áo đặc biệt, do chính tay tôi đính lại cho anh bằng một loại chỉ bạc duy nhất. Bây giờ, nó lại nằm trên cổ tay áo của Dương Vi Cầm, được biến tấu thành một món đồ trang sức nhỏ xinh.

Họ đã lên giường với nhau.

Tôi chợt nhận ra, ông trời đã cho tôi một cơ hội. Một cơ hội để làm lại.

Tôi mỉm cười, một nụ cười mà chính tôi cũng cảm thấy xa lạ.

"Chào em, cứ tự nhiên như ở nhà nhé."

Triệu Nam có vẻ ngạc nhiên trước sự bình tĩnh của tôi. Anh ta bước tới, theo thói quen định ôm lấy eo tôi, nhưng tôi đã lùi lại một bước một cách tự nhiên.

"Anh về rồi à. Em có chút chuyện cần anh giúp."

Tôi lướt qua anh, đi đến bàn làm việc, lấy ra một tập tài liệu đã chuẩn bị sẵn từ trong ngăn kéo.

"Đây là hợp đồng mua bán lô đất ở ngoại thành mà anh nói tuần trước. Anh xem qua rồi ký đi."

Đó không phải là hợp đồng mua bán đất. Đó là đơn ly hôn.

Kiếp trước, tôi yêu anh ta đến mù quáng, thuộc lòng từng thói quen, từng sở thích của anh ta. Tôi biết anh ta tin tưởng tôi tuyệt đối trong những việc nhỏ nhặt này, và sẽ không bao giờ đọc kỹ những gì tôi đưa cho.

Triệu Nam liếc nhìn tập tài liệu, ánh mắt anh ta vẫn dán vào Dương Vi Cầm đang đứng bối rối ở cửa. "Em cứ quyết định là được rồi."

Anh ta cầm bút, nhanh chóng ký tên mình vào trang cuối cùng mà không hề do dự.

Triệu Nam.

Hai từ đơn giản, từng là cả thế giới của tôi. Giờ đây, nó chỉ là một nét mực lạnh lùng trên tờ giấy sẽ trả lại tự do cho tôi.

Tôi cất kỹ tờ đơn ly hôn. "Em hơi mệt, muốn ra ngoài đi dạo một chút."

"Để anh đi cùng em," Triệu Nam nói, nhưng ánh mắt lại lộ rõ vẻ không muốn.

"Không cần đâu," tôi đáp, giọng điệu bình thản. "Anh ở nhà tiếp khách đi. À phải rồi," tôi dừng lại ở cửa, quay đầu nhìn anh ta, "Vi Cầm hình như bị dị ứng với phấn hoa, anh nhớ bảo người làm dọn hết hoa tươi trong phòng khách đi nhé."

Sự ngạc nhiên thoáng qua trên mặt Triệu Nam, thay vào đó là một chút hài lòng. Anh ta có lẽ nghĩ rằng tôi đang cố gắng trở thành một người vợ hiền thảo, độ lượng. Anh ta không biết, tôi chỉ đang nhắc lại một chi tiết mà kiếp trước tôi đã phải trả giá rất đắt để biết được.

Tôi rời khỏi nhà, không khí lạnh lẽo bên ngoài khiến tôi tỉnh táo hơn. Tôi không đi dạo. Tôi bắt một chiếc taxi và đi thẳng đến bệnh viện tư nhân lớn nhất thành phố.

Tiếng máy móc lạnh lẽo và mùi thuốc khử trùng trong bệnh viện khiến tôi rùng mình. Nó gợi lại cảm giác kinh hoàng trên bàn mổ, khi tôi cảm nhận được sự sống đang dần rời khỏi cơ thể mình.

"Thưa cô, cô muốn kiểm tra gì ạ?" Nữ y tá nhẹ nhàng hỏi.

"Kiểm tra thai," giọng tôi khô khốc.

Sau một loạt các xét nghiệm, bác sĩ nhìn tôi với vẻ thông cảm. "Chúc mừng cô, cô đã mang thai được bốn tuần."

Bốn tuần.

Chính là đứa bé này. Đứa bé đã trở thành công cụ để Triệu Nam ra lệnh cho bác sĩ moi nó ra khỏi bụng tôi khi nó còn chưa kịp thành hình, chỉ để cứu một người phụ nữ khác. Một sinh mệnh mà anh ta chưa bao giờ thừa nhận.

"Bác sĩ," tôi hít một hơi thật sâu, cảm giác như mọi tế bào trong cơ thể đều đang gào thét. "Tôi muốn phá bỏ nó."

Vị bác sĩ sững sờ. "Cô Nông, cô nên suy nghĩ kỹ. Sức khỏe của cô..."

"Tôi đã quyết định rồi," tôi ngắt lời ông ta. Điện thoại trong túi xách rung lên không ngừng. Là Triệu Nam. Anh ta có lẽ đang thắc mắc tại sao tôi đi lâu như vậy.

Tôi tắt nguồn điện thoại.

Trong cơn mê man của thuốc gây tê, tôi lại nghe thấy giọng nói của Triệu Nam. Đó là lời hứa hẹn của anh khi chúng tôi còn trẻ. "Ái Thy, sau này chúng ta sẽ có hai đứa con, một trai một gái. Anh sẽ yêu thương em và các con hơn cả sinh mệnh mình."

Lời hứa hẹn ngọt ngào, giờ đây lại là sự mỉa mai cay đắng nhất.

Triệu Nam, anh đã nợ tôi một mạng người. Nợ con của chúng ta một mạng người.

Khi ca phẫu thuật kết thúc, tôi cảm thấy trống rỗng. Một phần cơ thể tôi đã chết đi, một lần nữa.

"Thưa bác sĩ," tôi gọi vị bác sĩ đang chuẩn bị rời đi. Giọng tôi lạnh lẽo và quyết đoán. "Cái phôi thai đó... có thể đông lạnh giúp tôi được không?"

Vị bác sĩ kinh ngạc nhìn tôi, không hiểu nổi yêu cầu kỳ quặc này.

Tôi nhìn vào khoảng không vô định, một nụ cười lạnh lẽo nở trên môi.

"Tôi muốn giữ nó làm quà."

Một món quà cuối cùng, dành cho người chồng mà tôi đã từng yêu bằng cả sinh mệnh.

---

Tiếp tục đọc
img Xem thêm bình luận trên Ứng dụng
Cập nhật mới nhất: Chương 23   Hôm trước17:10
img
img
Chương 1
17/10/2025
Chương 2
17/10/2025
Chương 3
17/10/2025
Chương 4
17/10/2025
Chương 5
17/10/2025
Chương 6
17/10/2025
Chương 7
17/10/2025
Chương 8
17/10/2025
Chương 9
17/10/2025
Chương 10
17/10/2025
Chương 11
17/10/2025
Chương 12
17/10/2025
Chương 13
17/10/2025
Chương 14
17/10/2025
Chương 15
17/10/2025
Chương 16
17/10/2025
Chương 17
17/10/2025
Chương 18
17/10/2025
Chương 19
17/10/2025
Chương 20
17/10/2025
Chương 21
17/10/2025
Chương 22
17/10/2025
Chương 23
17/10/2025
MoboReader
Tải ứng dụng
icon APP STORE
icon GOOGLE PLAY