Ái Th
nh của tôi, một dấu hiệu nào đó cho thấy tôi vẫn còn quan tâm. Nhưng tiếng
, em không
g dậy, không chút
vẫn còn đau rát, vết bầm trên người vẫn chưa tan hết. Nỗi đau thể xác chồn
có lẽ đã cạn khô
trong phòng, điện thoại tôi nhận được m
ng, và Dương Vi Cầm đang tựa đầu vào ngực a
êu khích t
m vỡ điện thoại và chạy đến chất vấn anh ta. Nhưng bây g
không còn tác
Cầm. Anh ta đưa cô ta đi mua sắm, xem phim, ăn tối ở những nhà hàng sang t
Tôi chỉ lặng lẽ đếm từng ngày trôi qua,
i với tôi: "Tối mai có một buổi tiệc
hông phải anh sẽ đ
a giải thích, giọng điệu có chút không tự nhiên. "D
h ta vẫn còn biết
o trước mặt các đối tác kinh doanh. Anh ta cần g
m cười
ay Triệu Nam, mỉm cười xã giao với mọi người, đó
t chính của Triệu Nam t
lộng lẫy, cố gắng thu hút sự chú ý của mọi người. Cô ta liên tục tìm
n loạng choạng bước tới chỗ chúng tôi
u, tựa vào người anh ta. "
," Triệu Nam cau mày,
ĩu môi, chỉ vào một vị giám đốc trung niên b
Ái Thy, em qua đó nói chuyện với giám
h buốt bóp nghẹt. Anh ta muốn tôi đ
" Tôi hỏi, giọng
ó chút mất kiên nhẫn. "Chỉ là vài ly rượu thôi
tiền để mua chuộc tôi, để tôi
tôi. Tôi quay người định bỏ đi, nhưng
đi đ
ng giằng tay ra, nhưn
m loạn ở đây!" Anh ta
. Dạ dày tôi nóng như lửa đốt. Đầu óc tôi bắt đầu quay cuồng. Tôi
h tỉnh táo. Khi tôi ngẩng lên, nhìn vào gương,
xỉn. Ánh mắt cô ta tron
g không tồi nhỉ?" cô ta cười khẩy.
a qua gương,
g nói đầy khiêu khích. "Bởi vì em biết cách làm cho đàn ông thương hại. Còn
u khích của cô ta không
g Vi Cầm có vẻ mất hứng. "Thôi đ
t vào tai tô
xem. Màn kịch ha
ời khỏi nhà vệ sinh, để lại tôi một mình với cả
-