Ái Th
chúng tôi. Toàn thân đau nhức như bị xe tải cán qua. Tôi vén á
ương đều là mộ
ra lệnh cho ng
cảm. "Thưa cô chủ, cậu chủ đã cho gọi bác sĩ đến xem cho cô rồi ạ.
thương
thể rồi sẽ lành, nhưng vết thươn
riệu Nam không hề xuất hiện. Anh ta có lẽ đang bận chăm
dọn hành lý của mình. Từng món đồ, từng kỷ vật liên quan đến anh
ùng ra khỏi phòng chứa đồ, Triệu N
nh tay được băng bó cẩn thận, nép vào
am cau mày khi nhìn thấy nhữn
đến thôi," tôi trả lời thản nh
a lướt qua gương mặt không chút biểu cả
iệu dịu dàng. "Ái Thy, em vào bếp nấu cho Vi C
xin
ôi đã làm gì sai để phải xin lỗi? Vì đã bị ngư
chỉ gật đầ
hơi khập khiễng. Mùi súp gà que
Triệu Nam cũng sẽ tự tay xuống bếp nấu cho tôi bát súp này. Anh
g là liều thuốc ngọt
súp này cho người phụ nữ đã cướp đi
ơng Vi Cầm đang ngồi trên sofa, chân gác lên
y," tôi đặt bá
lên một tia khiêu khích. Cô ta đột
đổ ập xuống m
g vì đau rát. Da thịt tôi
Dương Vi Cầm hoảng hốt kêu lên, nhưng trong
tâm không phải là tôi. Anh ta vội vàng kiểm tra tay c
lắc đầu, nước mắt chực trào
t bối rối nhưng không hề có sự xót xa. "Chỉ là một
đó là một chuyện kh
i người họ đang diễn một màn kịch tình cảm sâu sắc. Trái t
m, xả nước lạnh lên vết bỏng. Nước lạnh buốt, như
ngồi một mình trên sofa. Dương
h ta hỏi, giọng điệu
ngồi xuống chiếc ghế đơn đối diện
chằm, ánh mắt dò xét. "Á
khóc lóc, không còn ghen tuông, không còn làm ph
Anh ta không ngờ tôi l
nh không c
nh ta. "Triệu Nam, anh không thấy mệt mỏi sao?
ặng, không
rồi. Người vợ yêu anh đến chết đi sống lại đã bị chính anh giết chết rồi
muốn nói thêm một lờ
i. Em muốn
gương mặt đầy vẻ hoang mang và bối rối. Anh ta có lẽ không bao giờ
-