Tải ứng dụng Hot/Phổ biến
Trang Chủ / Đô Thị Đương Đại / Cuộc đời giàu sang của tôi
Cuộc đời giàu sang của tôi

Cuộc đời giàu sang của tôi

5.0
114 Chương
15.8K Duyệt
Đọc ngay

Tôi là một học sinh nghèo, gia cảnh bần hàn, bố mẹ không thể cho tôi học lên đại học, nhưng tôi không cam tâm, cố gắng kiếm tiền bằng mọi cách. Mỗi ngày đều phải đi làm thêm bán thời gian, cho tới 12 giờ đêm mới tan làm, cuối cùng, tôi đã kiếm đủ tiền học phí, và đi học đại học như ước nguyện, nhưng tôi lại đem lòng yêu hoa khôi lớp xinh đẹp thuần khiết. Tôi biết tôi không có tư cách yêu cô ấy, nhưng tôi cũng đã lấy hết can đảm để bày tỏ tình cảm. Ngờ đâu...hoa khôi lớp đã gật đầu đồng ý, trở thành bạn gái của tôi. Nhưng yêu cầu đầu tiên của cô ấy, chính là muốn tôi tặng cô ấy một cái điện thoại iPhone để làm quà tặng. Tôi đành phải ăn uống tiết kiệm, ngoài việc làm thêm, tôi còn nhận giặt áo cho bạn học để kiếm tiền. Cuối cùng, tôi đã gom đủ số tiền để mua điện thoại, nhưng bên trong phòng thay áo của đội bóng rổ, tôi phát hiện hoa khôi lớp ngoại tình với đội trưởng đội bóng rổ. Tôi bị hoa khôi chê bai là kẻ nghèo hèn, bị đội trưởng đội bóng rổ đánh đập. "Chỉ bởi vì tôi không có tiền, nên phải chịu bị bắt nạt hay sao?" Tôi căm hận tất cả những chuyện này, nhưng lại không thể làm gì được. Sau khi trở về ký túc xá, tôi nhận được cuộc gọi của bố. "Con trai à, thật ra thì, nhà chúng ta rất giàu có..." Thế là, tôi đã trở thành người mà ngày xưa tôi căm hận nhất, phú nhị đại siêu cấp!

Mục lục

Chương 1 Tiếng rên rỉ sau cánh cửa

Khuôn viên trường đại học, bên trong nhà thi đấu.

Một thanh niên mặc đồng phục bóng rổ màu xanh xuất hiện ở cửa nhà thi đấu.

Chàng trai này một tay xách bao tải, tay kia đeo găng, cúi người nhặt chai nước suối bỏ vào bao tải.

"Ước gì ngày nào cũng có thi đấu bóng rổ, mấy cái chai này có thể giúp mình kiếm thêm 50 tệ, đến cuối tháng là đủ tiền mua iPhone 11 tặng Tiểu Dĩnh làm quà sinh nhật rồi."

Trần Phàm hào hứng ngẩng đầu lên, ánh mắt quét khắp sân tìm những chai nhựa còn sót lại.

Đúng lúc đó, một nhóm nam sinh cao to từ phòng thay đồ bước ra, ai nấy đều xách theo một thùng quần áo và tất bẩn, đi về phía Trần Phàm.

"Trần Phàm, đây là đồng phục cả đội bóng rổ, một thùng 10 tệ, mang đi giặt đi."

Dẫn đầu là một nam sinh nhuộm tóc đỏ, miệng ngậm điếu thuốc, tiện tay ném cái thùng xuống chân Trần Phàm.

"Mọi người đều là sinh viên năm nhất của đội bóng rổ, đừng nói Quách Đào tôi không chiếu cố cậu nhé, cầm lấy đi."

Nói xong, gã tóc đỏ vung tay, những người còn lại cũng lần lượt ném những bộ quần áo và giày tất bốc mùi mồ hôi xuống đất.

"Đây là đồ tôi đặc biệt bắt cả đội tích cóp cả tuần, để cậu kiếm thêm chút tiền. Ngửi thử xem, mùi này thơm không?"

Quách Đào nhặt một chiếc tất bẩn ném thẳng vào Trần Phàm.

Còn chưa kịp né tránh, chiếc tất đã đập dính thẳng vào mặt, một mùi hôi chua nồng nặc lập tức xộc vào mũi.

"Tôi..."

Trần Phàm vừa định chửi lại, nhưng lại nghiến răng, nuốt cơn giận vào trong, mặt đỏ bừng như máu.

Bởi đối với anh ta, bất cứ khoản thu nhập nào cũng đều vô cùng quan trọng, anh ta không muốn bỏ lỡ.

Anh ta không phải con nhà giàu, mà chỉ là một sinh viên nghèo.

Không có quan hệ, cũng chẳng có kỹ năng chuyên môn, ngoài việc đi làm thêm cuối tuần, anh ta chỉ có thể dựa vào việc giặt đồ và làm bài tập thuê cho bạn học để kiếm chút thu nhập.

Cứ tích góp từng đồng một như vậy, anh ta mới đủ tiền đóng học phí và sinh hoạt phí đại học.

Nghĩ đến việc sau này còn phải dựa vào Quách Đào để kiếm tiền sinh sống, Trần Phàm đành nuốt cơn tức và nỗi nhục vào lòng, gỡ chiếc tất thối khỏi mặt, ném vào thùng, rồi hít một hơi thật sâu, chìa tay về phía Quách Đào, nói: "Tổng cộng 50 tệ."

Quách Đào lấy từ ví ra 50 tệ rồi ném xuống đất, cười khinh bỉ: "Cầm lấy, đây là 55 tệ, còn 5 tệ là phí chạy việc của anh. Ra cổng trường lấy hàng chuyển phát nhanh rồi đem vào phòng thay đồ đưa cho đội trưởng bóng rổ Tạ Văn Thịnh."

Nói xong, Quách Đào dẫn đám đội viên rời đi trong tiếng cười.

Trần Phàm không chút biểu cảm nhặt tiền lên, nắm chặt tay, thở dài một tiếng:

"Dù đám người Quách Đào rất ngứa đòn, nhưng chỉ cần kiếm được tiền, chút chuyện này có là gì đâu."

Cậu nhanh nhẹn vác bao tải đi đến trạm thu mua phế liệu ngoài trường, bán xong chai lọ rồi lập tức chạy đi lấy chuyển hàng phát nhanh cho Tạ Văn Thịnh và mang đến nhà thi đấu.

Trên đường đi, Trần Phàm cẩn thận đếm số tiền kiếm được hôm nay, cảm giác thỏa mãn lan tỏa, những khó chịu vừa rồi cũng tan biến.

Nghĩ đến việc chẳng bao lâu nữa là đủ tiền mua quà tặng bạn gái, Trần Phàm vui vẻ ngân nga một giai điệu, bước chân nhẹ nhàng hướng về phòng thay đồ.

Nào ngờ vừa tới cửa, cậu đã nghe thấy một tiếng rên rỉ của con gái vang lên từ bên trong, bàn tay đang giơ lên định gõ cửa của Trần Phàm bỗng khựng lại giữa không trung.

"Sao giọng này nghe quen thế? !"

Âm thanh trong phòng thay đồ nóng bỏng và táo bạo, khiến mặt Trần Phàm đỏ bừng, nhưng càng nghe lại càng thấy sai sai.

Giọng người con gái đó giống hệt giọng bạn gái mới của anh ta – Trương Dĩnh.

"Tạ thiếu gia, ngực bên trái sờ thích quá, sờ thêm bên phải nữa đi."

"Đừng gấp mà, cục cưng Tiểu Dĩnh, hôm nay anh mua một bộ đồ lót gợi cảm, lát nữa em mặc vào, tụi mình chơi mới kích thích."

Âm thanh lần nữa vọng ra, lần này còn rõ ràng hơn cả lúc nãy.

Tiểu Dĩnh? Trương Dĩnh!?

Một luồng máu nóng lập tức dồn lên đầu, Trần Phàm tung một cú đá, đạp tung cửa phòng thay đồ.

Trước mắt anh ta là một cảnh tượng mà cả đời này sẽ không thể nào quên.

Tiếp tục đọc
img Xem thêm bình luận trên Ứng dụng
Cập nhật mới nhất: Chương 114 Tiêu chuẩn chọn bạn trai   Hôm nay00:31
img
MoboReader
Tải ứng dụng
icon APP STORE
icon GOOGLE PLAY