© 2018-now CHANGDU (HK) TECHNOLOGY LIMITED
6/F MANULIFE PLACE 348 KWUN TONG ROAD KL
Sau một năm kết hôn, cô mang theo niềm hạnh phúc tràn đầy, muốn báo cho anh biết tin mình đã mang thai. Nhưng đáp lại cô chỉ là câu nói lạnh lùng của anh: "Cô ấy trở về rồi." Người anh luôn yêu thương nhất đã quay lại, và anh quên mất mình đã là người có gia đình, ngày đêm túc trực bên giường bệnh của cô ta, chăm sóc từng chút một. Cô cười cay đắng, tìm đến anh: "Ly hôn đi." "Chỉ vì anh chăm sóc cô ấy thôi? Em làm sao có thể ganh đua với người bệnh vào lúc này?" Phải rồi, vì cô ta mắc bệnh hiểm nghèo, nên bất kể cô ta làm gì, Giang Cảnh Hành đều chọn tha thứ, còn Thẩm An Ninh thì phải nhẫn nhịn trước mọi lời khiêu khích. Khi tình yêu đã cạn kiệt, cô để lại giấy ly hôn rồi quay lưng bước đi. Nhưng anh lại chặn mọi lối ra vào thành phố, chặn cô ở sân bay, quỳ xuống trước mặt cô, đôi mắt đỏ ngầu, nghẹn ngào nhận lỗi: "Vợ ơi, em định mang theo con của anh đi đâu?"
Trong một lần say rượu, cô gây hấn với một đại nhân vật, cô có nhu cầu với anh ta, anh ta lại ham muốn một cô gái trẻ trung có thân hình như cô. Thời gian lâu rồi, cô mới biết trong lòng anh có người khác, khi bạch nguyệt quang của anh ta trở về, anh ta dần dần không còn về nhà nữa, Ôn Mạn một mình trong căn phòng trống, trải qua vô số những buổi đêm không có anh. Sau đó, cô đợi được một tờ chi phiếu cùng với câu nói tạm biệt của anh. Vốn tưởng cô sẽ khóc sướt mướt, nhưng cô lại cầm lấy tờ chi phiếu dứt khoát ra đi: "Hoắc tiên sinh, chúng ta không bao giờ gặp lại" .... Khi trùng phùng, bên cạnh cô có thêm người khác, anh ta với đôi mắt đỏ hoe nói rằng: "Ôn Mạn, rõ ràng là anh đến với em trước." Ôn Mạn cười nhẹ nhàng: "Luật sư Hoắc, người đầu tiên nói lời chia tay là anh! Nếu như anh muốn hẹn hò với tôi, có lẽ cần xếp hàng đấy ......." Ngày hôm sau, cô nhận được tiền chuyển khoản trăm tỷ cùng một chiếc nhẫn kim cương, luật sư Hoắc quỳ một chân nói rằng: "Ôn tiểu thư, anh muốn chen hàng."
Kết hôn năm thứ hai, Minh Khê mang bầu. Trong lòng cô rất vui mừng, nhưng lại nhận tờ giấy thỏa thuận ly hôn. Một tai nạn xe cộ, Minh Khê nằm trong vũng máu, cầu xin Phó Tư Yến cứu con của họ. Nhưng khi mở mắt ra, cô thấy anh đang bế bạch nguyệt quang rời đi. Cô thất vọng, nhắm mắt lại. Sau đó, nghe nói Phó thiếu Bắc Thành có cái tên cấm nhắc đến, không ai được nhắc đến. Trên hôn lễ, Phó thiếu đột nhiên phát điên, anh quỳ xuống đất, đỏ hóe cả mắt nhìn người phụ nữ tàn nhẫn đó: "Mang theo con của tôi để gả cho ai?"
Mạnh Thanh Ninh đã ở bên Phó Nam Tiêu suốt ba năm. Ban ngày, cô là thư ký của anh. Ban đêm, lại trở thành bạn tình của anh. Cô luôn nghe theo mọi lời anh nói, vâng lời và phục tùng anh như một thú cưng ngoan ngoãn. Cho đến khi anh tuyên bố sẽ kết hôn với người khác, cô dứt khoát thu lại tất cả tình yêu đầy tự ti và nhún nhường của mình và buông tay anh. Không ngờ những biến cố liên tiếp xuất hiện. Sự níu kéo của anh, việc mang thai của cô, tính tham lam muốn bám lấy nhà giàu của mẹ... Tất cả đã từng bước đẩy cô rơi vào vực sâu. Cuối cùng, cô rời đi trong đau đớn. Năm năm sau trở về, cô đã là một người hoàn toàn khác. Còn anh, suốt năm năm ấy đã điên cuồng vì mất cô. Gặp lại cô, anh gạt bỏ hết mọi cố chấp và kiêu ngạo, chỉ ôm lấy cô một cách tự ti. "Em có thể trở về bên anh không?"
[Kết hôn với tỷ phú+Theo cô đến lò hỏa táng+Bị lộ thân phận] [Thái tử gia tài phệt của hắc bạch lưỡng đạo VS Ông trùm công nghệ độc lập] Đường Vãn kết hôn với chồng ba năm vẫn chưa gần gũi nhau, cô tưởng Lục Hạo do chuyên tâm công việc để họ có cuộc sống tốt. Cho đến ngày mẹ cô qua đời, cô bị phản bội và ly hôn, Đường Vãn mới nhận ra, ngay trong đêm tân hôn, Lục Hạo đã lén lút qua lại với người em kế của cô, Đường Y Y. Cô lấy lại mọi dịu dàng, không còn mong chờ, quyết định ly hôn. Mọi người đều chế giễu cô, "Đường Vãn điên rồi, lúc này còn dám bướng bỉnh sao, lên án lên đòi lên hôn!" "Cứ chờ xem, cô ấy cứng đầu chẳng được bao lâu đâu, vài hôm nữa sẽ lặng lẽ quay về thôi!" Ai cũng chờ đợi, nhưng vẫn không thấy Đường Vãn hối hận vì quyết định ly hôn. Ngược lại, họ lại thấy hot search cảnh Lục Hạo quỳ dưới mưa, cầu xin Đường Vãn đừng đi. Trong một buổi phỏng vấn, có phóng viên hỏi thẳng Đường Vãn liệu cô có ý định tái hôn với Lục tổng không. Cô chỉ lạnh nhạt đáp: "Cái gã phiền phức đó, tên cặn bã bẩm sinh, phải chờ đến lúc người ta không yêu mới yêu!" Còn người đàn ông khiến hắc bạch lưỡng đạo khiếp sợ lại kéo Đường Vãn vào lòng: "Ai dám động đến vợ tôi, cứ thử xem chuyện gì xảy ra!"
Kiếp trước, Tô Thanh Diên gả cho nhị thiếu gia nhà họ Lăng, Lăng Mạc Trầm. Trước mặt mọi người họ là cặp đôi học thuật được mọi người ngưỡng mộ, đằng sau lại là người bị anh cướp lấy thành quả nghiên cứu, cuối cùng bị đẩy xuống lầu mà mất. Người em kế Tô Ngữ Nhiên gả cho đại thiếu gia Lăng Nghiên Châu, nhưng bị chồng phản bội, chồng dẫn bạch nguyệt quang bỏ đi, cô phải lẻ loi một mình cho đến thân bại danh liệt, một xác hai mạng. Hai chị em tái sinh, Tô Ngữ Nhiên giành gả cho Lăng Mạc Trầm, mơ tưởng có thể sao chép vinh dự kiếp trước của Tô Thanh Diên. Nhưng lại không biết rằng lại sắp bước vào bẫy tương tự, trở thành bia đỡ đạn của cô. Hôn nhân thỏa thuận của Tô Thanh Diên và Lăng Nghiên Châu, vốn dĩ là lấy theo nhu cầu, nhưng lại được anh bảo vệ trước khi cái bẫy ập đến: "Vợ của tôi không đến lượt người khác bàn tán." Liệu cuộc tái sinh đổi người để gả của chị em có thể phá vợ lưới số phận của kiếp trước hay không, để đoán một cuộc sống mới sau bi kịch?
Hiện trường hôn lễ, vị hôn phu bỏ lại Đường Luyến, quay lưng đi tìm bạch nguyệt quang. Phòng bên cạnh, cô dâu chê bai chú rể là người tàn tật, từ chối không tham dự lễ cưới. Nhìn vào chú rể đang ngồi xe lăn, Đường Luyến cười khổ sở. Hai người họ đồng bệnh tương lân, tại sao lại không tác hợp lại với nhau chứ? Mặc kệ ánh mắt cười nhạo của mọi người, Đường Luyến đi tới trước mặt đối phương: "Anh thiếu cô dâu, tôi thiếu chú rể, chi bằng chúng ta kết hôn đi?" Đường Luyến tưởng người đàn ông là kẻ đáng thương, thề rằng sau này sẽ cưng chiều anh ta lên tận mây xanh. .... Trước khi cưới, Vân Thâm: "Cô ấy gả cho mình chắc chắn là đã để mắt tới tiền của mình, mình lợi dụng xong cô ấy thì sẽ ly hôn." Sau khi cưới, Vân Thâm: "Ngày nào vợ cũng muốn ly hôn, anh không muốn ly, làm sao đây?"
Tống Hoan là cô gái xấu xí vô dụng không được cưng chiều, còn con gái của mẹ kế lại xinh đẹp tài ba, còn sắp gả cho người thừa kế hào môn Hoắc Tư Dực, danh giá vộ cùng. Ai ai cũng thích bợ đỡ nịnh nọt, Thẩm Thanh Âm càng thêm khí thế hơn người, "Vinh Hoan, cô sẽ bị tôi chà đạp dưới chân như con chó mãi mãi!" Tuy nhiên, vào ngày cưới, mọi người lại thấy Tống Hoan mặc váy cưới lộng lẫy bước vào nhà họ Hoắc, còn Thẩm Thanh Âm thì trở thành trò cười. Cả thành phố đều hoang mang, tại sao lại như vậy? Không ai tin rằng cậu ấm Hoắc Tư Dực lại thích một cô gái xấu xí vô dụng, ai cũng chờ đợi ngày Tống Hoan bị đuổi ra khỏi nhà. Nhưng chờ mãi, điều họ thấy lại là Tống Hoan bỗng nhiên tỏa sáng. Nữ hoàng y dược, chuyên gia tài chính, thiên tài giám định bảo vật, bố già trong lĩnh vực AI.v...v..., từng lớp thân phận bị lộ ra làm những kẻ trêu chọc phải choáng váng. Hải Thành bùng nổ rồi! Nhà họ Thẩm hối hận không kịp, thanh mai trúc mã quay lại nịnh nọt, nhưng chưa kịp nghe Tống Hoan từ chối. Người thừa kế của hào môn, Hoắc Tư Dực, đăng tải một bức ảnh không tì vết không nhờ phấn son, khiến Tống Hoan trở thành cơn sốt trên mạng xã hội!
Hai năm trước, anh vì cứu bạch nguyệt quang nên bất đắc dĩ phải cưới cô làm vợ. Trong lòng anh, cô thấp kém, vô liêm sỉ, tước đoạt tình yêu người khác, anh đã dành cho cô vẻ mặt lạnh lùng vô cảm nhất của mình, hận cô đến tận xương tủy, nhưng lại đối xử vô cùng dịu dàng với bạch nguyệt quang. Cho dù là như thế, cô vẫn nhẫn nhịn yêu anh suốt mười năm. Cuối cùng, cô mệt rồi, muốn từ bỏ, nhưng anh lại hoảng hốt..... Khi trong bụng cô đang mang thai đứa con của anh, mạng sống đang nguy kịch, tới lúc này thì anh mới ý thức được, cô gái khiến anh đồng ý hoán đổi bằng cả mạng sống, bấy lâu nay luôn chỉ có mình cô.
"Ly hôn đi." Chỉ một câu nói, khiến cuộc hôn nhân suốt 4 năm của Tần Thư Niệm trở thành một trò cười. Vào giây phút này, Tần Thư Niệm mới biết, trong tim của chồng chưa bao giờ có vị trí của cô. Giọng anh lạnh lùng: "Từ đầu tới cuối, trong lòng tôi cũng chỉ có một mình Quán Quán, còn cô chẳng qua chỉ là kế hoãn binh để ứng phó với liên hôn gia tộc mà thôi." Tần Thư Niệm tuyệt vọng nản lòng, dứt khoát ký tên, bỏ lại cái tạp dề của một vợ hiền dâu đảm, đeo vào vương miện của nữ hoàng, oai phong mạnh mẽ. Sau khi quay về, cô không còn là bình hoa dy động chỉ được gắn mác Lệ phu nhân, mà trở thành nữ cường nhân đại sát tứ phương. Cô tỏa sáng trước mặt mọi người, chồng cũ tầm thường nhưng tự phụ cho rằng: "Tần Thư Niệm, đây là chiêu trò mới mà cô dùng để quyến rũ tôi đó ư?" Cô còn chưa lên tiếng, bá tổng xấu bụng nào đó bèn kéo cô vào lòng, tuyên thệ chủ quyền. "Hãy nhìn cho rõ, đây là Phó phu nhân, kẻ không phận sự đừng đến gần." Tần Thư Niệm: "..." Chồng cũ: "???"
Tô Ly xinh đẹp nhưng lại giả tạo, Mạc Hành Viễn không thích nghe lời tình tứ của cô nói. Rồi sau đó, Tô Ly không còn nói với anh nữa. Mạc Hành Viễn lại ôm cô vào lòng. "Tô Ly, nói anh nghe đi." "Mạng sống cũng có thể cho cả em." Mạc Hành Viễn luôn nghiêm túc, lễ độ. Nhưng khi gặp được Tô Ly, anh đã không thể khống chế bản thân.
Sau khi gả vào nhà họ Mục, Lâm Tích đã chịu đựng đau khổ và bất công trong ba năm với vị trí Mục phu nhân. Cô yêu Mục Cửu Tiêu, vì vậy cô nhẫn nhịn, chăm sóc từng bữa ăn giấc ngủ của anh, bất chấp việc anh lăng nhăng bên ngoài. Nhưng anh lại không để tâm đến cô, chà đạp tình yêu của cô, thậm chí dung túng em gái mình chuốc say cô đưa lên giường của khách. Lúc này Lâm Tích mới tỉnh ngộ, tình yêu bao năm của cô lại đáng cười đến bi thương. Trong lòng anh, cô chẳng khác gì những phụ nữ xung quanh anh. Cô để lại thỏa thuận ly hôn, không ngoảnh đầu lại mà rời đi. Mục Cửu Tiêu chỉ biết đứng nhìn cô từ chỗ thấp mà vươn lên, trở thành viên ngọc sáng được mọi người theo đuổi. Khi gặp lại, cô tự tin và điềm tĩnh, bên cạnh đã có người có địa vị cao đồng hành. Mục Cửu Tiêu nhìn vào gương mặt đối thủ tình trường giống mình, mới hiểu rằng cô luôn coi anh như một sự thay thế! Trong góc khuất, anh chặn cô lại, "Lâm Tích, cô đang đùa giỡn với tôi sao?"
Kiếp trước, Tô Nguyệt Hề bị Vân Đường Ngọc hại chết, phụ lòng gia đình ngoại tổ, còn bản thân trở thành nhân trư! Trùng sinh lại một lần, nàng sẽ tận tay xé mặt tên đàn ông tồi, trà đập phụ thân và người đàn bà đê tiện, bảo vệ mẫu thân và gia tộc ngoại tổ! Tên đàn ông tồi tiếp cận ư? Nàng lấy kế bầy kế, khiến hắn mất sạch danh tiếng! Tiểu tam giả vờ nhu nhược tỏ vẻ đáng thương? Nàng vạch trần bộ mặt thật của ả, đuổi ả ra khỏi Tô phủ! Kiếp này, điều nàng muốn làm chính là, dưới triều đình tan hoang, đầy mưu toan, diệt trừ lũ sâu mọt, bảo vệ ngoại tổ phụ trung kiên của mình! Nàng dùng chính sự yếu mềm của mình làm vũ khí, làm dậy sóng chốn Kinh Thành, nhưng giữa màn máu tanh, nàng lại gặp vị hoàng tử bị tàn phế trong lời đồn đốn của mọi người. "Vân Hành, huynh muốn ngăn ta sao?" Vân Hành khẽ mỉm cười, "Không, ta đến để giúp nàng."
[Lâu ngày gặp lại+Theo vợ đến lò hỏa táng+Đóa hoa lớn tuổi theo đuổi điên cuồng] Mạnh Chiêu Mộng và Hình Nghiên Châu chia tay dang dở, cô không khóc không làm phiền, bỏ đi một cách dứt khoác. Chỉ một câu nói của anh "Sau này nơi tôi đến, cô không được xuất hiện." Từ đó cô biến mất khỏi thế giới anh. Ba năm sau chia tay, Mạnh Chiêu Mộng trở về Giang Thành, bắt đầu lại từ đầu và trở thành ngôi sao sáng giá nhất của Đài truyền hình Giang Thành. Hình Nghiên Châu thường xuyên dõi theo cô qua màn hình, nhớ về những tháng ngày tươi đẹp thuở ban đầu. Năm năm sau khi chia tay, anh đã thoát khỏi ràng buộc của gia tộc, cố ý mời cô dự tiệc để tái ngộ. Anh mong muốn có thể nối lại tình xưa, nhưng khi gặp lại, cô lại xa cách, lạnh nhạt như người dưng, thái độ kiên quyết từ chối quay lại khiến người luôn giữ phép tắc như anh cũng phải mất kiểm soát. Khi biết cô là vị hôn thê của cháu trai mình, anh không còn che giấu tình cảm nữa, bất chấp thủ đoạn, anh cũng quyết tâm giành lại cô. Lần nữa khi Mạnh Chiêu Mộng dứt khoát rời đi, phía sau vang lên tiếng Hình Nghiên Châu nghẹn ngào: “Triệu Triệu, suốt đời này, cho đến khi nhắm mắt, anh cũng không buông tay em.” ... Thời đại học, Mạnh Chiêu Mộng đã phải lòng đàn anh nổi tiếng Hình Nghiên Châu – người hơn cô hai khóa, ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cô từng chấp nhận hạ thấp bản thân để theo đuổi tình cảm, nhưng không ngờ chàng trai trẻ tràn đầy sức sống ấy lại chính là con út của nhà họ Hình – gia tộc quyền thế bậc nhất Giang Thành. Chỉ đến khi bố Hình xuất hiện ở nhà cô với thái độ cao ngạo, cô mới hiểu rằng họ thuộc những tầng lớp khác nhau, anh là người đứng trên đỉnh cao quyền lực, còn cô chỉ thuộc tầng lớp thấp kém, không xứng mơ tới anh. Mạnh Chiêu Mộng nhận ra, dù là năm năm trước hay năm năm sau, cô và anh mãi mãi không chung đường.
"Kết hôn sau yêu+Cả hai đều mạnh+Theo vợ đến lò hỏa táng+ông trùm nhiều thân phận VS chủ tịch bá đạo lạnh lùng" Một cuộc hôn nhân theo hợp đồng mà cả hai bên đều có được thứ mình muốn, nhưng Khương Vãn lại yêu trước. Cô khiêm nhường đến mức ở dưới đáy, nhưng vẫn không thể sánh bằng mối tình đầu trong tim anh. Một trận hỏa hoạn, một tình huống sinh tử, khi cô cần anh nhất, anh lại ở bên mối tình đầu. Cuối cùng cô buông tay, ly hôn và rời khỏi ngôi nhà tay trắng. ... Khi Bùi Tĩnh tỉnh táo lại, anh phát hiện ra rằng người phụ nữ nhỏ bé từng chờ anh ở nhà đã không còn nữa. Khương Vãn rạng rỡ, có vô số người theo đuổi phía sau cô. Nhìn những đối thủ xếp hàng với biển số xe, Bùi Tiễn lấy ra 20 triệu và trìu mến nói: Vãn Vãn, vợ chồng vẫn là cặp đôi ban đầu tốt nhất, chúng ta tái hôn nhé? Khương Vãn bá đạo trả lời: 40 triệu, cho anh cơ hội xếp hàng phía sau."
Một tai nạn bất ngờ đã khiến cô xảy ra quan hệ với một người đàn ông xa lạ. Sau đó, người đàn ông để lại một thẻ vàng cho cô xem như thù lao, cô lại bị coi là kẻ cướp bị giam giữ. Cô tưởng phải vào tu, chịu pháp luật chế tài. Nào ngờ lại một lần nữa gặp lại người đàn ông bí mật đó. Anh lấy ly lo mang thai, bước vào cuộc sống của cô một cách bá đạo. Nhưng tại sao không ai cho cô biết, người đàn ông này lại là tổng thống của một nước!
Kiếp trước, nàng vì nước cống hiến năm năm, nhưng quân công lại bị muội muội ruột mạo danh nhận thay. Vị hôn phu mà nàng đã trao trọn trái tim lại lạnh lùng đứng nhìn, hợp tác với muội muội đẩy nàng xuống vực sâu, cuối cùng chết thảm trong đêm tuyết. Trùng sinh trở về, nàng thề sẽ bắt những người phụ lòng nàng phải trả giá bằng máu! Đối mặt với người nhà và tên cặn bã giả tạo, nàng lạnh lùng ứng phó: Quân công? Ban thưởng? Vị hôn phu? Tất cả đều lấy đi đi! Nàng quay người quỳ xuống trong cung yến, chỉ thẳng vào vương gia tàn tật ngồi trên xe lăn ở gốc tối: "Xin bệ hạ hãy ban hôn cho thần nữ và Dự Vương điện hạ!" Cả thành đều xôn xao! Dự Vương, Tiêu Chấp, đôi chân tàn tật, tính tình hung ác nham hiểm, là hoạt diêm vương mà mọi người sợ hãi đến phải né tránh. Ai nấy đều cười nhạo nàng điên rồ, tự tìm đường chết. Nhưng họ đâu biết, điều nàng nhìn thấy ở nam nhân này chính là sự sắc bén và sức mạnh ẩn sâu bên trong. Nàng giúp hắn khôi phục khí phách, chữa lành đôi chân. Còn hắn hứa sẽ cho nàng một đời bình yên, trở thành chỗ dựa vững chắc nhất của nàng. Khi muội muội giả mạo danh nàng giành quân công ra oai, khi mẫu thân của thiên kim thật còn muốn dùng mưu kế để thao túng số phận của nàng... Nàng hợp tác mới Dự Vương, từng bước tiến đến, lật đổ âm mưu, ra uy trong chiến trường! Cho đến khi đôi chân Dự Vương, đứng dậy bình thường, quyền khuynh triều dã. Cho đến khi nàng lấy tướng ấn ra, vạn quân thần phục Lúc này mọi người mới phát hiện: Hai người từng bị họ bỏ rơi đã sớm chấp tay ngước nhìn sơn hà.