ao cấp, cái túi Hermès này giá 50 nhìn tệ, áo len dệt kim 30 nhìn tệ, b
ầy châm chọc, có thứ đắt đến mức chính hắn còn không mu
g mặt đỏ bừng, như
êu 100 tệ còn phải do dự nửa ngày. Nhưng bây giờ, trong thẻ ngân hàng của tôi có tới 100, 000
mắt quét qua những món đồ xa xỉ xung qua
ng có tiền à? Được, tôi sẽ cho
ọ nước hoa n
ều quên mất mình nghèo rồi hả? Một thằng ăn mày đến đ
Noble, giá 300 nhìn tệ! Bán hết
toàn không coi Trần Phàm là kh
tay Trần Phàm rút th
ể mua bao nhiêu cá
ong lòng không cho
rần Phàm đưa thẻ
ầy ngờ vực, cầm
g đại gia nghiện rồi hả? Bảo vệ, người này đến phá rối, n
và độc ác, vừa rồi tên nhặt rác Trần
tốt nhất là đánh gãy chân rồi giao cho cảnh sát, cho nó ăn cơm tù
may mà trước đây cô không chọn Trần Ph
g cửa hàng, từ nhân viên đến khách hàng
su, đứng ngay sau lưng Trần Phàm,
phăng phắc, n
, nhập m
nhưng khiến tim m
thành công, đã
o của cửa hà
ầm thẻ, cả
t sự quẹt đ
nh mắt đổ dồn về anh, tò mò muốn biết đ
nhiệt tình đưa cho Trần Phàm, còn cố ý ưỡn ngực k
p mình chuyển hướng ánh nhìn, cầm l
àm cảm nhận được sức mạnh của đồng tiền, nhưng
Trần Phàm là người thế nào, thường ngày còn phải sống nhờ