g phòng
nh đang đỏ mặt, vành tai nóng bừng tựa sát vào người Tạ Văn Thịnh, b
ngư
dồn dập, một cảm giác đau nhói và nh
nghe thấy giọng nói khác vang lên, lập tức giật mì
t Trương Dĩnh thoáng chút hoảng hốt, lê
ông phải em nói chiều nay đi dạo phố với
àm đỏ ngầu, giậ
, anh ta nhịn ăn nhịn uống, mỗi ngày đều làm thêm đến tận 12 giờ đêm. Nh
i: "Đã bị vạch trần rồi thì em cũng chẳng thiết giấu nữa. Anh tưởng em thật lòng muốn ở bên một
ới em mà." Trần Phàm l
iện thoại mà anh còn bắt em đợi một tháng trời. Em nói cho anh biế
g lớn tiếng, ánh mắt càn
m, một thằng nghèo hèn như mày mà cũng mơ được leo lên giường Tiểu Dĩnh á
h! Tao liều
nhẫn nhịn thêm nữa, như một con trâu
Tạ Văn Thịnh hừ lạnh, giơ tay đấm một cú t
thân hình đầy cơ bắp. Dù Trần Phàm cũng cao một mét tám,
đau dữ dội từ má lan ra toàn thân,
ào mặt anh, hung hăng nói: "Thằng nghèo kiết x
tục đạp lên mặt Tr
chi chít dấu giày, anh
nh, túm lấy chiếc balo đặt trên ghế
nghèo hèn" thật to
ời Trần Phàm, khinh bỉ nói: "Nhớ kỹ cho tao, đồ nghèo hèn nh
tay Trương Dĩnh,
ký túc xá, bạn học xung quanh thấy mặt anh
ta yêu mến nhất lại đối xử như thế với mình, những lời chế nhạo của ngườ
n ra, cố gắng rửa trôi ha
h ta: Sự châm chọc cay độc của Quách Đào, sự sỉ n
cơ bản nhất của các cặp đôi cũng không cho phép, thì ra l
Trương Dĩnh từng nói để qua loa với mình,