ừng trước cửa kh
iền thấy một cô gái dáng người thon thả, gư
n, cô đứng cạnh thang m
, làn da trắng như sữa, toát lên khí chất ca
đưa hộp quà: "Cô Tiêu, xin lỗi em đến
ận quà xong chẳng thèm nh
út thất vọng, bèn nói: "C
tối về nhà mới xem. Đi t
tay Trần Phàm, đi và
iện ngoài Tạ Văn Thịnh, các thà
ng phục của bọn tôi
uét qua Trần Phàm,
ội bóng cũng hùa
em đừng bắt Trần Phà
San nhíu
đều nhìn nhau, không ai
m, lại đâ
vỗ nhẹ chỗ ng
m theo đó nhìn s
n dài đang đung đưa nhẹ nhàng, thuộc về mộ
trắng, hai bầu ngực căng
n mà như vậy, thật dễ kh
t, vẫn ngồi vào vị trí
người chị muốn g
lên tiếng, ánh mắt thẳng thừng li
, đây là em họ của cô, cũng là tân sinh
an cười gi
ần Phàm - chàng trai vừa h
nghèo nhưng có chí, đó là điều Tiêu S
kết thúc một mối tình, có t
n Phàm. Rất vui được
lịch sự đư
a thấy Trần Phàm ngồi giữa hai chị em Tiêu San
g nhiên là vui rồi! Tiêu Vũ Đình, thằng này trong đội bóng
Ồ
ức thêm phần khinh thường, chẳng thèm
chọn, tay bạn có
ra đơ cứng giữa không tru
ề có mùi, đối phương rõ ràng ch