c bác sĩ và tiếng bíp của máy
áng, được đẩy nhanh xuống
những giọng nói, bị
sườn... cần phẫu t
ĩ, đang nói chu
nói khác, một lời thì thầm nhẹ
đọc ở đâu đó rằng đó là món quà lãng mạn nhất. Một người đàn ông tặng cho một ngườ
ài một cách
có thể đòi hỏi một thứ quý giá như
át. Tôi biết đi
một phản ứng tự động, trầm thấp tr
"Em sẽ không bao giờ muốn anh tự làm mình bị thương vì em.
ọng anh ta đặc quánh một cảm xúc khiến tôi muốn n
vào tôi mạnh hơn
sau khi ngã xe đạp và trầy xước đầu gối. Anh ta đã cõng tôi về nhà, thì thầm:
ành nhất trong ba ngườ
i đã ng
ôi chỉ là một người thay thế cho đến khi c
i khen ngợi của anh ta. Tôi nhớ đã chịu đựng những sự tàn nhẫn nhỏ nhặt của Hạ Vy, những y
ắt trượt từ khóe mắt tôi, nóng h
làm tê liệt cơn đau. Không phải cơn đau thể xác, và
g của Gia Long, bây gi
bị gãy bao nh
u Gia Long. Ở bê
khoản
g, không còn chút ấm áp,
một c
ốc. "Cậu Gia Long
ườn bị gãy của cô ấy ra," Gia Long nói thẳng thừng. "Tôi s
ần thiết! Xương sẽ tự lành. Không có lý do y
giám hộ hợp pháp của cô ấy trong vấn đề này. Ông sẽ làm theo lời tôi nói, hoặc tôi sẽ
im lặng
thưa cậu
thấy giọng nói ngọt n
ng... nếu An Nhiên phát hiện r
Long dỗ dành cô ta. "Anh sẽ đảm bảo điề
e thấy
ột, hủy ho
ta. Anh ta sẽ lấy một phần cơ thể tôi, một phần nỗi đau của tôi, và
ai tuổi, anh ta đã nắm tay tôi suốt thời gian ở bệnh viện, hứa với
nói dố
tim tôi cảm thấy như đang bị nhấn
nhưng cơ thể tôi quá nặng nề, c
oàn toàn chìm vào bóng tối là không khí lạnh lẽ