cơn đau nhói, đâm v
ên tôi, một nụ cười
t đã diễn ra tốt đẹp. Vết thương của cô kh
i
trắng, và tôi nắm chặt chiếc c
chưa?" Tôi hỏi,
Một giọt mồ hôi lăn dài trên thái dương ông. Ô
húng tôi chỉ nắn lại nh
khốc, cay đắng th
ay khi tôi rời khỏi đây. Và khi nó cho thấy một chiếc xương sườn bị thiếu, luật sư của tôi sẽ không chỉ k
giường, một đòn gió để cho
hoảng
An Nhiên, đừng đứng dậy!
bên cạnh tôi, ta
g. "Đó không phải là lựa chọn của tôi. Cậu Gia Long, cậu ấy đã ép tôi. Cậ
tôi như đ
cả vì một người phụ nữ thậm chí không phải là thành viên trong
ếp trước đã biến mất. Cô ấy đã bị
ở vị trí của cô ấy đượ
c sĩ, giọng không chút thương hại. "Ông sẽ phải đối mặt với h
, cửa phòng
Anh bước vào, khuôn mặt họ ma
với họ l
n một sợi dây chuyền bạc mỏng, treo mộ
sườn c
g chứng cho sự tàn nhẫn của h
h hoang dại, mất kiểm soát khiến tấ
g nói, bước tới. "Đừng gây khó dễ ch
i anh ta định nắm lấy tay tôi. Cảm
ì khó chịu. "Em lại đang làm
ường cong sắc bén,
Gia Long? Vẫn đóng vai ng
ra bối rối. "Em đ
i thì thầm chết chóc khi tôi chỉ ngón tay run rẩy vào chiế
ào vị bác sĩ đang co rúm. Chiếc mặt nạ đã biến mất. Khuôn
coi thường. "Chỉ là một cái xương thôi. Cũng kh
t đứa trẻ ngốc nghếch đang phàn n
anh ta nói thêm, như thể một chiếc túi xá
ực tôi
h không lấy một trong những chiếc xương sườn của c
đời dối trá? Cho một bản án tử hình?
nhỏ mọn như vậy, An Nhiên. Hạ Vy
đó. Đó là con dao anh ta luôn s
hỏ mọn. Tôi đã nhỏ mọn khi để cô ta chuyển vào nhà chúng ta. Tôi đã nh
tôi
không, Gia Long? Thấy tôi nh
không thể đọc được trong mắt. Anh ta dường n
nh ta bắt đầu đưa ra về phía
y đã ngăn
, khuôn mặt là một chiếc mặt nạ
nó," cô ta thì thầm. "Nếu nó làm An
hàu, sự chú ý của anh ta ngay
bằng phẳng. "Nhưng cô ta p
ía trước. Bất chấp cơn đau bỏng rát ở sườn, tôi nắ
như thể tôi
o vây cô ta, cơ thể họ tạ
lên, khuôn mặt anh ta méo m
hư sấm. Anh ta tiến về
phòng nhỏ. "Em ghen tị vì bọn anh quan tâm đến cô ấy! Em luôn là
nh tay tôi, lực k
, An Nhiên. Đừng
g nắm chặt chiếc
đã ghen tị. Nhưng k
tin vào những lời nói dối của họ, người đã sống tr
ọi sự phản đối đều là một cơn tam bành. M
mặt anh ta cách mặt tôi và
anh ta rít lên, giọng thì thầm đầy nọc độc. "Và n
h ta là một đò
tôi, ngón tay anh ta lướt qua ngó
ong tay, rồi quay lại nhìn tôi,
em nên là một vinh dự, A