u, chuông c
cảm của bộ ba, gần như nhảy
" anh ta gọi lớ
ả vờ đọc sách. Tuy nhiên, mắt tôi dán chặt vào ô cửa
vào giống hệ
h Hạ
sinh viên nhận học bổng của mình. Tóc cô ta được buộc đuôi ngựa gọn gàn
gái nghèo, biết ơn, không t
độc tàn nhẫn, tham vọn
ng! Anh Tuấn Anh!" cô ta nó
ụ cười của anh ta rạng rỡ và chân thật hơn
ta giơ lên một vật nhỏ, lấp lánh. "Em thắng rồi! Cuộc thi Vư
tranh hoàn hảo của niềm v
ủa mình khi ba người anh tr
thề họ đã thì thầm v
ôn bảo vệ
em là ước
quan trọ
hề đó đang được dành
Minh Khang nói, vỗ vai cô ta. "B
từ tay cô ta với vẻ tôn kính mà anh ta thường dành cho những
ông thể làm được nếu không có sự hỗ trợ của mọi
và một giọt nước mắt ho
trầm ấm, an ủi. Anh ta kéo cô ta vào một cái ôm nhẹ
hật quen thuộc đ
ngợi tôi, tất cả chỉ là thự
h chỉ là đồ đi mượn, đang chờ đ
ắt, rồi quay sang tôi. Nụ cười của cô ta ngọt ng
người đầu tiên biết. Chị l
ới và đưa hu
này cho chị. Như
uy chương trong tay cô t
nghệ Quốc gi
này. Tôi đã tự mình
chương đến tờ giấy chứng nh
RA' - AI dự đoán phâ
ả: Thạ
không phải l
iả là
trong hơn một năm. Tôi đã cho Gia Long xem bản đề xuất cuối cùng chỉ mới
h ta đã đưa
a cuốn sách, siết chặt chiếc điện
nói, giọng nguy hiểm và
rơi vào căn phòn
t hết sức lực của Hạ Vy. Nó rơi xuống sàn đá cẩm thạ
ào tấm huy chương vỡ,
đầy tổn thương. "Em chỉ muốn chia sẻ niềm vui của mình v
ta và kéo cô ta ra khỏi giải thưởng vỡ nát trên
mà," Minh Khang nói, lườm tôi. "Bọn anh
ọn anh biết em đã làm việc chăm chỉ như thế n
ái nhìn đầy nọc
n đây để chia sẻ tin vui, và em lạ
t ướt át, biết ơn. Một nụ cười đắc thắng nhỏ thoáng qua trên môi
người lạ trong chín
o câu chuyện tình
đang ghen tị.
h cắp dự án của tôi. Cô
và kiến thức kỹ thuật để nộp lại nó dưới tên cô ta. Họ đã đánh cắp công v
ta hạ xuống tông giọng trầm, đe dọa mà anh t
một bước v
An Nhiên, anh thề giữa
i sẽ khóc lóc và cầu xin sự tha thứ
tội ác tôi không phạ
ó. Tôi nhớ sự yế
a đã
với ánh mắt giận dữ của an
gạc của họ có thể cảm nhận được. Tôi chưa bao
màn kịch của cô ta tuột khỏi trong gi
hóng lấy lại bình tĩn
chỉ là một cô gái nghèo nhận học bổng. Em không... em không phải là mộ
àn trình di
" Minh Khang n
ai, Hạ Vy," Tuấn Anh nó
nhìn cô ta, rồi lại cứng
gực tôi là một cơn đ
đã giành được giải thưởng thiết kế lớn đầu
Long đã nói, hôn tôi dưới màn ph
tài của họ là