còn nh
ời hứa đó có ý
u đựng được việc ở cùng phòng với họ, với tìn
ình đang đ
nh tay tôi, những ngón tay an
bảo em x
ận sắc bén, cắt da cắt thịt mà tôi chỉ từng
nh cho tôi. Cho
buồn nôn
cà phê lên một trong những cuốn sách giáo khoa của Hạ Vy. Cô ta đã khóc, và anh ta đã bắt
ục đó, thiêu đốt t
. Quá mệt mỏi khi phả
ng nói lạnh lùng thì thầm tron
g biết mình có, tôi giật mạn
ã nói
không trung. Khuôn mặt anh ta là
đây. Tôi luôn tan chảy trong vòng tay
nh ta tố
An Nhiên?" anh ta nói, giọng trầm một cá
t tiếng cười
ia Long. Tôi nghĩ là tôi đã q
, dường như có một
cảm thân mật, những câu chuyện đùa ri
n lại nhữn
để giành lại họ. Tôi đã nuốt chửng mọi lời xúc phạm
ột tình yêu chưa bao g
iết. Bị thiêu sống trong một
, về làn da tôi tan chảy,
méo mó vì tức giận. "Em là em gái nuôi của bọn anh. Bọn anh đã cho em
m một bước, dồn
thậm chí còn xem xét đến em. Di chúc nói rằng em phải kết hôn
ng phun ra những
giọng run rẩy nhưng ch
i của mình. Cô ta kéo tay áo Minh Khang
em nên đi thôi,"
ả ba người họ gần như đồng tha
ịch được tập l
hàng, vuốt tóc cô ta. Những lời đó dành cho c
ôi rằng tình cảm của họ dành cho Hạ Vy là khác, r
i
i, sâu sắc đến mức gần như thanh thản
nhấp nháy và lời cảnh báo của người quản gia lóe lên trong tâm trí tôi. Chiếc đèn chùm p
anh em hét lê
bức tường người giữa cô ta và nguy
ị mắc
ấy là chiếc đèn chùm gãy
nỗi đau. Một cảm giác nứ
ôi cố gắng nhìn lên, đầu
ơng đau đớn, t
Hạ Vy, người hoàn toàn
ông?" Gia Long đang hỏi, tay anh ta
Sau đó, ánh mắt cô ta lướt qua
dường như mới nh
họ là một sự pha trộn khó hi
Khang nói, quỳ xuống bên cạnh tôi. "Bọn a
nhầm l
oài dự kiến trong nỗi á
à mặt trời, mặt trăn
ụa khiến một làn sóng đau đớn mới lan qua ngực
ra. Tôi không thể đứng dậy. Tôi
đầu tối sầm l
ngất
Gia Long, lông mày anh ta nhíu lại, một biểu
g nói của anh ta, gọi tên tôi trong
Nh