ơi năm của tôi, Vũ Bảo Long, để lại
m gái nuôi của anh ta, người phụ nữ đã như một bóng ma ám ả
cùng, anh ta đã trao toàn bộ đế chế công nghệ của chúng tô
ết, chết cóng trong một chiếc xe hỏng giữa đường trong khi Bảo Long vộ
ến chống lại cô ta, một cuộc ch
thành một thiếu niên. Tôi đã quay trở lại mái ấm tình thương, đú
với đôi mắt quen thuộc, đầy dằn vặt
cũng sững s
mặt tái nhợt. "Anh xin lỗi. L
. Lần cuối cùng anh ta hứa sẽ cứu tôi, con trai của c
ươ
Vũ Bảo Long, để lại cho tô
m gái nuôi của anh ta, người phụ nữ đã ám ảnh cuộc
nh xin lỗi. Anh đã không thể bảo vệ em. Anh để lại
tự kết liễu bằng một viên đạn, và những suy nghĩ cuối cùng của anh ta lại dành cho một người phụ nữ k
kịch do Linh Chi tự tạo ra. Cô ta chính là lý do khiến con của chúng tôi chết, bị bỏ lại đến chết cóng trong một chiế
iến chống lại cô ta, một cuộc
sức nặng hữu hình, đè nén không khí ra khỏi lồng ngực tôi. Rồi, một
phòng đông đúc. Những bức tường có màu be buồn tẻ, bong tróc ở các góc. Tim tôi đập thình thịch vào lồng ngực. Tôi bi
sự mơ hồ. "An Hạ, dậy
đình Vũ giàu có đến để chọn một đứa trẻ về nu
uen thuộc và đôi mắt dằn vặt, đang nhìn thẳng vào
mặt tái nhợt. "Anh xin lỗi. L
ôi tôi. Lần cuối cùng anh ta hứa sẽ cứu tôi, con trai củ
Tôi đã tìm hiểu về họ hàng tuần liền, tìm hiểu về sở thích, tính cách của họ, những gì họ tìm kiếm ở một đứa trẻ. Tôi đã chuẩn bị một
ã có thể
theo một cô gái trông thật đáng
mẹ mình, giọng nói đầy lòng trắc ẩn cao thượng nhưng sai lầm
hì thầm những lời dối trá về tôi. "An Hạ làm con s
p đó, đã tin cô ta ngay lập tức. Anh ta nhìn tôi với vẻ
năm năm khốn khổ trong trại trẻ trong khi Linh Chi được chào đón
g giành lấy tình cảm của họ. Tôi là một người phụ nữ 40 tuổi trong thân xác
mắt hiền từ, đã mỉm cười với tôi. "Chào cháu, cháu hẳn
vời," bà quản lý mái ấm
anh ta cầu xin tôi. "Mẹ, bố, co
a, nhu cầu tuyệt vọng để chuộc l
h ta, tôi lại
ịnh đồng ý, một tiếng khóc
cá chân của cô ta được quấn trong một miếng băng bẩn, và những giọt nước mắ
vậy?" Bà Vũ vội vã đến
con trai lớn hơn ở góc phòng. "Chúng nó đẩy con. Chúng nó nói...
iếp trước, tôi đã dùng trí thông minh của mình để tồn tại. Linh Ch
hấy sự xung đột trong mắt anh ta. Một thoáng nghi ngờ. Anh ta biết Linh Chi có khả năng là
tôi, cảm giác tội lỗi đấu
i đưa ra lựa chọn s
y nói đúng ạ. Các bạn nam ở đây rất thô bạo. Linh
ảm giả tạo. "Bảo Long, anh nên bảo vệ cô ấy.
"Ôi, con bé đáng thương,"
nh ta không thể hiểu tại sao tôi lại dâ
lời phản đối bối rố
lúc, giọng tôi hoàn to
n nuôi L
nói của chính mình lặp lại lời tôi, được t
nh đã đư