ã mang đến nhân viên mới, thức ăn tốt hơn và một cảm giác trật tự. Những đứa trẻ t
ỏi ách thống trị của chúng, đã trút lên chúng sự tàn nhẫn mà chúng từng phải chịu đựng. Tôi nhìn
Long xuất hiện. An
hông nhìn vào mắt tôi. "Linh Chi bị sốt cao. Con
. Vẫn là câu chuyện cũ. Anh ta luôn có một
," anh ta nói, giọng tha thiết. "Một gia đình tốt
ta. "Nhà nước đã cho chúng tôi nhập học và
"Ồ. Vậy thì... ít
bất cứ thứ gì t
ùng trường mà nhà họ Vũ cho Linh Chi theo học.
Những lời thì thầm theo tôi như những bóng ma trên hành lang. Sau đó nó
đã cố giết anh trai nuôi
n mức tự bẻ gãy tay
ném rác vào tôi trong nhà ăn. Tôi chịu đựng tất cả với một sự kiên nhẫn lạnh lùng, xa cách. Tôi chỉ cần cố gắng thêm một chút nữa. Ở kiế
át đến trong
m chiếc hộp bút gỗ nặng của mình qua
sự ngây thơ giả tạo. Vài người
ghe thấy. "Anh trai tao thương hại mày lắm đấy. Anh ấy nói chắc mày
ác theo dõi, ch
chiếc ghế của tôi cọ
ời tự mãn của cô ta chùn lại, t
hỏi chỗ ngồi. Cô ta hét lên thất thanh khi tôi lôi cô ta về phía cuối
ầu cô ta v
và la hét, một âm thanh
ôi ấn đầu cô ta trở lại dưới nước. "Lần sau mày còn dá
cho cả lớp nghe. "Mày đã nói dối để được nhận nuôi. Mày đã vu k
. Một vài người bắt đầu thì thầm. "Chị ấy nói đúng...
i với giáo viên
ngã mạnh xuống cánh tay trái. Cùng một cánh tay. Một cơn đau chói lòa, đến b
mặt như một đám mây giông tố. Anh ta giúp một
h tay, và khuôn mặt anh ta không có
ảo Long, nó cố dìm chết em! Bắt nó đi đi! Em khô
hặt. "Em nghe thấy rồi đấy," anh ta n
ười vỡ vụn, đau đớn. "Dĩ
ua mặt. "An Hạ, anh sẽ đền bù cho em. Anh
hủ nhiệm của chúng tôi, thầy Hùng,
ng vang dội. "Bố mẹ em đến rồi! H