về viện của mình, thị nữ
Doanh nhìn thấy vệt máu kéo dài, không th
hơi nhẹ nhõm, rồi dặn dò, "Đóng cửa v
óa lại, sau đó đỡ Tô Thanh Ly vào nhà, thấy y
đi mời
u. Tuy rằng nàng lấy cớ ngày mai phải đi bái kiến Chiến Vương để tạm thờ
t nàng, nhưng có thể khi
yệt Doanh sốt ruột như ngồi trên đống lửa, "Giá như lão phu nhân ở đây thì tốt
ôi giày bị máu làm ướt, rồi lấy một chiếc áo choàng mặc vào, thừa lúc Ng
mươi dặm, vì tăng nhân trong chùa từng cứu mạng tiê
inh Thành khi muốn cầu phúc đề
phi, cùng nhau tụng kinh trước Phật, cho đến khi tiếng
phi nương nương thân thể còn khỏe mạnh, nhưng lão
" Tô lão phu nhân vẻ mặt lo lắng, Lữ thị chỉ biết nghĩ cho hai hài nhi của mình,
ịnh gì, nếu có thể nhận được sự bảo vệ của Triệu Thái phi, thì đại tiểu
bên ngoài, Cao ma ma mặt đầy nghi hoặc, các nha hoàn hầu hạ đều
i
như tiếng muỗi truyền đến, tuy yếu ớ
mang giày bước xuống giường. Cao ma ma vội ra mở cử
phải trong phủ…" Cao ma ma chưa kịp nói hế
lưng Tô Thanh Ly, bà cảm thấy một cảm giác dính
h lên, mau đưa người lên giường, bảo người đi mời V
nh góc đầu giường, nhìn Cao ma ma bôi thuốc cho Tô Thanh
ớc mắt, "Rốt cuộc ai lại nhẫn tâm
n lưng rõ ràng là bị đánh bằng gậy, ngo
đớn làm cho tỉnh, vừa tỉnh
ắm lấy tay nàng: "Chá
o phu nhân: "Xin lỗi tổ mẫu,
ay đánh cháu không?"
à lại cầu xin: "Tổ mẫu, cháu
đi, tổ mẫu nhất định
Xin tổ mẫu giúp cháu hủy bỏ hô