là gì?" Khánh Dương Hầu tr
ng quen thuộc với bà ấy." Tô Thanh Ly bước lên trước, nắm lấy tay c
chết phu nhân,
nhân, hay là sợ cắt trúng ngón t
năng lộn xộn: "Ngươi nói
ngụy biện của Mịch Nhi, mà quay s
c này vô cùng đặc biệt, khi vào miệng thì không độc, nhưng nếu gặp máu sẽ lậ
thì sẽ hiện ra màu tím nhạt." Tô Thanh Ly lấy ra một nhánh cỏ: "Đây l
Nhất: "Lấy một chậu nước sạch, nhỏ ch
Lăng Thảo vào chậu nước, rồ
ng ta vào chậu nước, chốc lát sau, tay của Mịc
ại phu nhân!" Khánh Dương Hầu rút đao của thị vệ ra
ên mất phải phản ứng, Huyền Nhất liền giữ lấ
chính là người hạ độc." Tô Thanh Ly cũng đưa tay mình vào trong chậu nư
g thả nói, "Điều này không có nghĩa là chúng ta là hung thủ,
t g
phu nhân, ta chỉ chạm và
phu nhân, có độc?" "Khánh Dương
gia, đú
liền cầm một quân cờ ném vào chậu nước, quân cờ không hề đổi màu, "Rõ ràng l
g nay ta và phu nhân đã đánh có
ười dùng sáng nay, trong phòn
n nhớ sáng nay lúc ta và phu nhân đánh cờ,
i vào trong ghế mềm,
không ngờ được rằng, trăm lần kín kẽ lại sơ suất một
nay, thì lẽ ra phải thiếu một quân, nhưng
n giật lấy đao của thị vệ bên cạnh, lao về phía Tô Thanh Ly:
Huyền Y Vệ khống chế ông ta nằm rạp xuống đất, mọi
cờ: "Quân cờ này, là ta nhặt được dưới ghế mềm của ph
o chậu nước, chẳng bao lâu
Dương Hầu luôn yêu thương phu nhân lại có thể bày ra độc