lập tức hiện lên thô
mắt kỳ lạ, mười bốn tuổi đã ra chiến trường, lập nhiều chiến công vang dội, được bệ hạ pho
ám đắc tội với hắn. Khánh Dương Hầu cũng chỉ khách sáo gửi
ượu, như thể đang ở một thế giới khác, hoàn toàn k
điện hạ làm chủ c
e môi nhếch lên một nụ cười lạnh lùng, trên
hông biết Chiến Vương Mặc Vân Đình là một sát thần, nơi nào có hắn, n
p đến hỏng rồi, lại dám để sát th
lo Tô Thanh Ly không chết, giờ thì hay r
ến ngoài lương đình, đẩy ông ta ra, bước n
ng thiên vị, sẽ không tha cho bất kỳ gian thần tiểu nhân nào, cũng sẽ khôn
ấy Mặc Vân Đình không nổ
o ta ba canh giờ để tìm ra hung thủ thật sự. Nếu khô
ng lộ chút biểu cảm nào. Bảo hắn làm chủ công đạo đã đủ hoang đường rồi,
là quái vật khát máu lạnh lùng tàn nhẫn, vậy mà Tô Thanh Ly lại
ắt, sát kh
rong đáy mắt nàng không hề có lấy một tia giễu cợt
Thanh Ly một cơ hội tự c
i đầu tiên dám nhìn
cơ hội, hắn cũng muốn xem thử, Tô Thanh Ly sẽ
i. Trong ba canh giờ, nếu không tìm được chứng cứ chứng minh ngư
u, trong lòng Tô Thanh L
hánh Dương Hầu, trong vòng ba
ơng Hầu. Mọi người muốn phản bác, nhưng khi nhìn thấy vẻ lạnh
h, nàng biết người có mặt ở đây vì sợ Mặc Vân Đình nên không dám là
h là Tướng phủ đứng sau nàng, huống hồ nàng còn cần người của Mặc Vân Đìn
heo nàng, kẻ nào dám ng
hạ tuân
hân Khánh Dương Hầu, vừa đi được hai bước, liề
ám bỏ trốn, toàn bộ người
tâm, Thanh Ly tuyệt