/0/95927/coverbig.jpg?v=4c9c8ec454c8235de32cda6352807dfd)
của ân nhân cứu mạng chồng tôi lại đêm nào
i mù quáng tin rằng cô ta bị trầm cảm, dung
p cổ tôi, anh lại bắt
t của mẹ tôi, anh chỉ b
iểm đến tính mạng, anh vẫn bỏ mặc tôi đ
n nhịn của tôi đã
bình thản ký vào đơn ly hôn. Lần này, t
ươ
u Phươn
ải do tôi, cũng không phải do anh, mà là do em gái của ân nhân cứu mạng đã qua đời của anh, Bạch Linh S
bắt đầu từ
g Hiếu còn lạnh lù
ang làm cái gì vậy?
a khỏi chiếc giường của chúng tôi, ném
nh đã phạt cô ta quỳ
ấy cô ta đã ngất xỉu trước cửa phòng
của anh dần dần bị sự yếu đuối gi
ở lại mỗi đêm, và cuối cùng, anh thậm chí còn tự tay chuẩn bị sẵn bộ đồ
trong phòng ngủ, lắng nghe tiếng nói chuyện và tiếng cười k
ũng không
đang cẩn thận lấy ra một bộ váy ngủ lụa màu hồng phấn từ trong tủ.
a à?" Giọng tôi bình thản đến
lại, nhìn tôi với á
con bé gần đây tâm trạng không tốt, bác sĩ n
n tôi, nhẹ nhàn
hứa với chị Trâm trước lúc chị ấy mất là sẽ chăm
ược không? Đợi bệnh tình của Linh San ổn định lại, a
, chỉ cảm thấy cái ôm của
ghe không biết bao nhiêu
đến thất vọng, rồi c
trắng mỏng manh, khuôn mặt xinh đẹp nhưng tái nhợt, đứng ở cửa. Cô ta
phải đã làm phiền h
nói run rẩy, trông
c buông tôi ra, bước n
ây? Không phải anh đã nói e
tròng nhìn anh. "Anh Hiếu, đêm nay em lại mơ thấy chị. Chị
áo của Đồng Trọng Hiếu, giốn
ài, ánh mắt đầy vẻ bấ
i, đừng khóc nữa.
ầu lại nói với tôi: "Phương, em ra phòng khách ngủ
mình như bị một tảng đá
thấy cảnh tượng chói mắt đó nữ
ofa lạnh lẽo trong phòng
là nhà của tôi, nhưng tôi lại cảm
ầu tiên Đồng Trọn
quỳ một gối trước mặt tôi, ánh mắt
thương em, bảo vệ em, cả đời này sẽ không ba
tin rằng anh chính là
điều, lời hứa của anh khôn
ó một người con gái mà anh
i trúc mã, tìn
xe, Bạch Ngọc Trâm đã vì cứu
và gánh nặng tội lỗi không bao giờ
sĩ tranh lụa vô danh, anh đã nói
i, thậm chí cả thói quen nhỏ kh
nhưng hóa ra, tôi chỉ là mộ
đưa em gái của Bạch Ngọc Trâm, Bạc
t của chị gái mà bị trầm cảm
ã tin
ối xử tốt với cô ta, coi cô
của tôi lại trở thành sự dung túng cho
cho đến khi cảm thấy hơi lạnh, tôi mới n
h về phòng lấy mộ
tôi đã nghe thấy tiếng thét
Chị Phương, có phải chị đã giấ
ờ, đẩy cửa
ờng, tóc tai bù xù, khuôn mặt đầy nước mắ
đứng bên cạnh,
i em đã giấu bài vị
, cảm thấy t
khôn
o tôi một cái tát trời giáng. "Chính là chị! Chị ghen tị
hiến đầu óc tôi ong on
ng, Bạch Linh San đã hai
ị trả lại chị tôi đây
trở nên khó khăn, tr
ược sự điên cuồng và
ng sức lực của tôi không thể nào s
nh sắp chết, một lực mạnh
g Trọn
g, nhìn tôi với ánh
, em làm anh quá
i tôi có bị thương không, mà chỉ lạnh lù
tim như bị hàng n
ông ti
ính là người phụ nữ đ
an đang khóc nức nở trong lòng, s

GOOGLE PLAY