úc Ly'
đang ma
ông tạo ra gợn sóng, chỉ có tiếng va chạm khô khốc và sự tan vỡ câm lặng. Anh ta nói về đứa trẻ đó, về Hồ Ngọc T
, "em luôn là người hiểu chuyện nhất. Em mạnh mẽ, em có thể tự lo cho mìn
có, để làm lý do cho sự phản bội của anh ta. Anh ta đang dùng sự tốt bụn
g yêu sự "tốt bụng" giả tạo này của anh ta biết bao. Tôi đã từng
Nó chỉ là một chiếc mặt nạ, một công c
, giọng nói khô khốc và xa lạ. "Anh định để tôi ở đâu tron
i rồi mà. Em chỉ cần đợi một thời gian thôi. Khi sự nghiệp của anh vững
ôi làm nhân tình của anh sao? Anh muốn tôi đứng nhìn anh và cô ta xâ
"Sao em không thể nghĩ cho anh một chút? Mọi
." Tôi đứng dậy, cảm thấy không thể thở
chặn đường tôi. Anh ta túm lấy cánh tay
ông
, đôi mắt đỏ ngầu đầy vẻ chiếm hữu. "Mạc T
là ánh mắt của một kẻ muốn chiếm đoạt, một kẻ coi tôi như một món đồ sở hữu. Anh ta không yêu tôi. Anh ta
ìn anh ta, đôi mắt trống rỗng. Được thôi. Nếu an
t đầu hình thàn
việc mệt mỏi, tôi thấy cửa nhà hé mở. Từ bên tro
ửa bước vào và cảnh tượng t
nh vào. Những bức tranh tôi vẽ bị gỡ xuống, vứt chỏng chơ trong góc nhà. Chiếc ghế sofa mà tôi
ày để ở đây được không?"
ũng được," Long đá
hận ra sự hiệ
ng nhìn thấy tôi, anh ta có
ô ấy vừa xuất viện, sức khỏe không tốt. Anh đưa
ống đồ đạc của cô t
. "Chị Trúc Ly, em xin lỗi đã làm phiền. Em chỉ ở
ỏ không thương tiếc. Đặc biệt là chiếc khung cửi nhỏ bằng gỗ mẹ t
tháo ra?" Tôi chỉ vào
Em thấy nó cũ quá rồi, lại chiếm diện tích. Em định mua một
mắt không thể tin nổi. "Anh biết n
mà," Long nói, giọng thiếu kiên nh
em và anh Long. Em có quyền sắp xếp lại mọi thứ theo ý mình chứ? Hơn nữa, em đa
oi quất thẳng vào mặt tôi. Tôi p
ay cô ta không bước ra khỏi căn nhà này, thì người
-