nên lời, mặt lạnh nhìn ra ngoài c
gì thêm, hai người im lặ
ón: "Tam thiếu gia, phu
e lăn, mặt không biểu
g Luyến đang chậm rãi bước vào, quan tâm hỏi: "Phu nhân và tam t
guôi ngoai sau cú sốc bị bố mẹ phản bội, nên
thế sao? Biểu cảm trên mặt a
ên, tuy tam thiếu gia từ nhỏ đã không bộc lộ vui buồn ra ngoài, nh
người, Vân Thâm k
n còn bày biện những món ăn nóng hổi, liề
hiếu gia đợi phu nhân cả buổi tối, cuối cùng tra
: "Tam thiếu gia là cố ý đến đ
đầu lên, trong mắt
iữa họ hoàn toàn không có tình cảm
ng, ra ngoài chưa từng nhắc đến mối quan
chủ động đến Đường
trăm mối, cô đặt túi xách xuống: "
g Luyến gõ cửa thư phòng, đợi được sự
rong thư phòng, cô đóng cửa lạ
i liệu, không thèm nhìn cô lấy
i lời xin lỗi: "Cảm ơn anh đã cứu tôi. Nếu khô
thoại gọi cảnh sát,
ng thấy tình hình nhà tôi rồi, tôi kh
thật sự bị nhốt dưới tầng hầm mới là gây phiền p
chung tạm thời với anh, nhưng c
ể người ta nhốt dưới tầng hầm chứ? Chẳng
iếp cô, hoặc là báo tên tôi ra,
nhớ đến lời quản gia từng nói khi trò chuyện cù
tạm thời chưa nhìn ra, s
khó nghe thật, nhưng ngẫm kỹ vẫn cảm n
ềm, e rằng chính l
y lên tay Vân Thâm, giọng vui vẻ nói: "Cảm ơ
y ánh mắt đầy mong đợi của cô, lời từ chố
bước ra khỏi phòng, trên mặt nở nụ cười vui mừ
ượ
từ lâu, liền cầm
gọi điện, bảo tôi nhắc cậu ngày mai ở nhà chờ cậu ấy, cậ
rồi." Vân Thâm
ớp mắt, tò mò hỏi:
am thiếu gia, phụ trách việc hồi phục chân cho tam thiếu gia, thỉnh thoảng cũng sẽ đến nhà đích thân
nhìn về phía Vân Thâm. Vân Thâm nhận ra ánh mắt
vàng xua tay: "T