c thực tế. Để được thăng hạng, cô ta đã lấy trộm bản nhạc
nổi tiếng nhờ danh hiệu "nàng thơ sáng tác" và nổi bật trong giới giải tr
muộn rồi. Cô không chỉ mất cơ hội tham gia cuộc thi mà còn bị Ho
ta, vậy mà anh ta lại trách cô chuyện bé xé ra to, nói rằng cô không
cảm thấy vô
không chăm s
Đường Khả Hân muốn, bố mẹ lu
ng của Đường Luyến, cô phả
nhưng chỉ cần Đường Khả Hân thí
ả Hân sa sút, họ cũng sẽ trách móc
ững ca khúc nguyên tác để duy trì danh hiệu "nàng thơ sáng tác", b
vị của bố mẹ. Tình yêu của họ tất
ô chỉ là để giúp Đường K
Luyến cũng
violin, thể hiện sức hút của â
một cơ hội nữa!" Đường
ền thu lại tờ đơn đăng ký: "Cô sẽ tin em t
ơn
n vô cùng
cô của khi đó quá yếu đuối. Sự ràng buộc đạo đức từ bố mẹ khiến cô không thể t
ến quyết tâm không làm c
a bước ra khỏi văn phòng thì nhận
ại sao Tần Thế Minh lại hủ
g lòng Đường Luyến lại rất bình tĩnh. Nếu là cô củ
lễ cưới, con đã nói lời
ngay cho bố!" Đườn
ơn sẽ gọi điện chất vấn cô. Người bố này c
hắc chắn sẽ ngăn cản. Việc không ngăn cản cô ở bên Tần T
quay về cầu xin Tần Thế Minh làm hòa.
cô không định xin nghỉ nữa. Đã nộp đơn xin tham
ường Luyến thu dọn đồ đạc xong li
ên ghế sofa. Đường Khả Hân làm bộ làm tịch bước tới nắm tay cô, n
on về
gì! Tần Thế Minh chẳng phải chỉ bỏ mày lại trong lễ cưới thôi sao? Mày việc gì phải
à bỏ con lại, khiến con trở thành trò cười cho tất c
hì hãy trách mày không biết cách giữ chân nó. Mau đ
hững chiếc gai nhọn mạnh mẽ
trong mắt Đường L
i tìm anh ta đâu. Con và anh ta đã kết thúc rồi. Hơ
t cô hướng về ph
i mắt cô em gái này
hỗn
c Sơn giáng mạnh và
t bên, nhưng cô nghiến răng chịu
muốn thổ huyết. Nhìn ánh mắt không chịu khuất phục của Đường Luyế
ần xử lý nên mới để con lại, chứ không phải cố ý khiến con và cả nhà mất mặt đâu. Đàn ông mà, sự nghiệp là quan trọng nhất. Cậu ta cũng đâu có nói là không cưới con, còn bả
n bị Tần Thế Minh bỏ rơi, mẹ và bố là người mắng con mất mặt rồi bỏ
người không nghĩ cho con, ngược lại còn khuyên con tha thứ cho anh ta. Con nghi ngờ hai người không