luôn khiến con người ta v
thêm một
ồ hôi, vừa mệt mỏi nằm xuống thì c
nhưng vào khoảnh khắc quan trọng, cô vẫn n
pháp tránh thai nữa được khô
rõ ràng sững
ọng nói vang thẳng vào tai cô: "Có con sẽ kéo
ưng chúng ta sắp kết hôn rồi, người lớn trong nhà cũ
, đã mang the
o anh, cùng anh xây dựng một gia
Mộ Đình Kiêu, cô cuối cùng vẫn thỏa hiệp: "Đ
h Kiêu lúc này mới
h tiếp tục, điện
dàng mềm mại truyền đến: "Đình Kiêu, xin
n ngã trong phòng khách, chân đau
Mộ Đình Kiêu đã lên tiếng: "Em ở
àm phiền anh và Khuynh Thành
để em tự
nhiều." Giọng của Mộ Đình Kiêu
ha.
nh thật sự rấ
tắm, cơ thể đều ướt đẫm, bầu không khí m
gì cả" của Mộ Đình Kiê
cần kiêng nể gì, là có đặc quyền, là
hôn phu của cô thiên vị lại không
a mai l
Khuynh Thành đ
ủ lên người cô, che đ
ủ trước đi!" Mộ Đình Kiêu nó
như một gáo nước lạnh, d
đi tìm Th
tay thật chặt, toàn t
iến lại gần, làm ra hành động mà ngay cả bản thân
ôm chặt lấy
đầy run rẩy: "Hôm nay ở lại
õ ràng cũng có
ng khoảnh khắc, anh nhanh chón
ấy bị thương, khô
không muốn anh rời đi." Cố Khuynh Thành
trong lòng anh, em luôn là n
muốn hiểu chuyện, cô
huynh Thành nhìn
ời, buô
h Thành
ại lần nữa
lạnh đi, anh mím môi, bàn tay to lớn
đến mức l
, cô cười khổ một tiếng, b
ình Kiêu để lại một câu
ồi s
đứa trẻ ba tuổi. Có lần nào Thẩ
n cô mang thai, chắc c
, yêu mà không thể có được, là mối tình đầu mà bất kỳ người đàn ông
uynh Thành rúc
ư đặc biệt lạnh lẽo, dù cô có cố gắ
giờ
: "Thời gian tổ chức đám cưới đã chọn xong
iang Thư Lan tìm thầy xem
con, bảo bố mẹ cô chuẩ
như nước, nhà cô đừng nghĩ đến chuyện bán con gái. Còn nữa, chuẩn bị
g, cô cứ yên tâm, con sẽ nói với bố mẹ, ti
không thể làm hài
à mỉa mai thêm một trậ
hỉ nghe, không gi
hì cũng chỉ rơi vào tay người bố vô tìn
êu nhìn trúng con ở điểm nào
đòi cưới con, và bà cụ cũng đồng ý, th
iang Thư Lan lại càu
h Thành
g v
Kiêu đính hôn, giốn
u, trở thành vợ anh, là ước n
ời lăm
tiệc của các quý bà, địa
đặt, trượt chân
h Thành nghĩ rằ
khắc đó, có một chàng trai t
i làn nước lạnh lẽo, cứu cô
chỉ nhìn thấy bón
en trên cổ tay anh, c
ra anh nhờ chiếc
ộ Đình Kiêu
rao trọn trái tim mình ch
ơ của cô chính là
cùng anh đi h
ầu vọng lên, kéo Cố Khuynh T
cửa phòng n
êu đều lộ rõ vẻ mệt mỏi, bộ ve
, anh lại chăm sóc
"đi rồi s
h mắt sang chỗ khác, c
ô vào lòng, đôi môi lạnh lẽo khẽ chạm vào cô,
nh né tránh,
người anh, điều quan trọng hơn là, trên áo sơ mi c
ấy, như một cây kim, từng ch
đa
êu Thẩm Đư
h nhìn anh, giọng nói nhẹ
đưa tay ôm
ến rũ của anh vang lên: "Trong
biệt với anh, nhưng chỉ là tình cảm gi
phản bác, chỉ nhìn anh
anh có yê