ng mình nhìn nhầm, thế
mới tìm lại được g
ô lại
ầm, là Đình Kiêu thấy tôi vừa từ nước ngoài về, kh
này từ b
tuần trư
lòng bàn tay, từng cơn l
y, cô đã chẳng hề hay biết Thẩm Đ
ràng Đình Kiêu có rất nh
n cách im lặng kh
ay lại không thấy cô?"
phải tại Đình Kiêu sao, mấy ngày trước dẫn tôi đi công
công tác, Mộ Đình Kiêu
ng là t
cảm xúc của mình lúc này, giờ phú
dưới ánh mặt trời, n
, vậy mà còn chớp mắt, ra vẻ vô tội: "Sao vậ
cứ tưởng Đình Kiêu
iêng, tuyệt đối không ở cùng nhau, khách sạn có ghi lại thông tin đặt ph
chỉ cảm thấy toà
ạt: "Tất nhiên, Đình Kiêu là vị hôn phu của tôi, chú
là nụ cười ấy quá đỗi đắ
Đình Kiêu đi công tác nữa, nếu Khuynh Thành cô không
ư
ếp cho Thẩm Đường làm
có ý đồ riêng,
ty hay khách hàng bắt nạt đến vậy sao,
ình Kiêu lại ném thẳng cô vào bộ p
ác nào một lưỡi dao sắc
cười chua xót, v
trên cổ tay của Thẩm Đường: "
ường đang đeo chính là một ch
a Thẩm Đường là
tay lên, khẽ nghịch chiếc vòng: "Cô
một cái sapphire xanh. Anh ấy bảo tôi ch
chỉ cảm thấy toà
cũng như bị
ừng nghĩ, lại chỉ là món
hưng lại làm như không biết, tiế
lại là để tặng cô, chuyện này cũng hai
hay là để tôi h
ng c
ành lạnh lùn
nào nữa, cô quay người, nh
êu trở về, biệt thự lại tố
Anh lên tiếng, g
m thanh nà
à im lặng
ngờ, mỗi lần anh về nhà, Cố K
ong cơm tối, không thì
c nào cũng sáng đèn, trà
, lại vô cùng
thoại ra, g
Thành khôn
híu mày, lại g
ại, đang cùng Cố Khuynh
con bé Khuynh Thành, cháu
ng nghe điện t
h: "Có lẽ điện t
đưa máy cho cô
lâu không nói gì, vừa nghĩ đến những chuyện
hể có một tảng đá
iếng gọi cũng khô
iêu hỏi, giọng nói vẫn quen t
em muốn ở biệt thự
nội bên cạnh, em không về với anh, anh sẽ ph
ật sự vừa dịu d
lại khiến tim Cố Khuynh
hết một hơi: "Không muốn ngủ một
u dàng, ngọt ngào, dáng người lạ
h liền hiểu ra, giọng nói cũng t
có muốn giấu, cũng k
uynh Thành trực
ng bà nội, cô rõ ràn
ng giữ cô lại lâu, bảo c
ố Khuynh Thành
không kiềm được mà cầm đi
thật th
đều yên ắng, Mộ Đình Kiêu k
giường, mơ mơ màng màng, cô dư
cơ thể nặng nề
ịnh mở miệng hét lên, thì đột nh
quen thuộc vang
cô không thể ngờ được, anh lại
còn g
ô, đầu vùi vào cổ cô,
để ý tới anh, cố tìn
an phận, một tay nhẹ nhàng lu
h, vừa dịu dàng
điện chạy qua, khiến cơ thể cô kh
h Kiêu gần như kéo h
iêu khích, không hề
đang chờ cô cầu xin, ch
đỏ bừng: "Mộ Đình Kiêu, anh cứ bắt nạt
nói
iêu lập tức trở
như chim ưng, nóng bỏng nhìn c
phải em rõ nhất sao? Hay là em không h