u gật đầu:
húng ta, thì chúng ta sẽ kết thúc trong hòa bình, chỉ mong anh có thể cho
nh đồng
i khiến anh cảm thấy bất an, có một
ơn
ng bàn tay, để mặc cơn đau â
gian cuối cùng cô
i đến nay, cô đã yê
nữa, là trò
i như thế, cho dù là băng giá cũn
ộ Đình Kiêu vẫn k
i, buông tay để c
hông bao giờ đến, để cô mãi mãi được
.
, Cố Khuynh Thành đã nhận đư
về đây, bà đã bảo người chuẩn bị những món cháu t
áu về n
u xếp một chút rồi
, vừa bước xuống xe, cô
ấy cô: "Thiếu phu nhân, cẩn thận một
nh lại: "Có lẽ vừa rồi đứng dậy hơi nhanh, tôi thỉn
y sức khỏe cô quả
thức khuya quá nhiều, cơ
cần dành một khoảng thời gia
Khuynh Thành lập tức n
tiếng, lễ p
cô nên đương nhiên sẽ kh
à nội gọi con về ăn cơm trưa, c
ý thức về thờ
i đầu, không biết
nhiên có cảm
i nhìn về phía Giang Thư Lan: "Đứa trẻ này vốn ngoan ngo
lúc nữa mới bắt đầu, chá
Cố Khuynh Thàn
mẹ cô đã mất,
ng được hưởng tình
ạc tình kia, không
ất cả sự ấm áp cô từng nhận
hông biết được cảm giác được yêu thươn
i nữa: "Con bé lớn rồi, mẹ không
i chính là muốn bảo vệ Khuynh Thành đấy. Nghe cho rõ,
hống lại bà già này, đ
ay cô ngồi xuống: "Nào, Khuy
họng, trong lòng tất n
Thành như vậy, lửa giận bốc lên chỉ có
thêm bất mãn, thậ
ơi năm, nhưng lão phu nhân chưa b
ó khuôn mặt giống với người con gái đã mất của bà cụ
có thể không ghe
trai mà cô vất
n một đứa con gái ngoài giá
muốn có bao nhiêu bực bội
t của cô đã bị Mộ lão phu nhân đã chất
Thành, có phải gần đây công việc mệt mỏi quá khôn
ông chăm sóc tốt cho cháu, cứ nói với bà,
à cụ thì càng thêm tức giận: "Ăn nhiều như vậy t
ầy trong ngăn kéo đầu giường, Cố Kh
bà nội từ lâu đã mong ngóng c
muốn l
nh Kiêu khô
hông vui, liếc nh
bác: "Mẹ, con nó
lâu rồi, cơ thể con trai con chắc chắn
tin vui, con bé một năm rồi mà vẫn không có động
là chạm đến nỗi lò
ân kéo Cố Khuynh Thành
yện, cũng nhắc đế
ynh Thành à, giờ chỉ có hai bà cháu mình, cháu
học hiện đại lắm, chữa được thì chữa, không thì đi làm thụ ti
huynh Thành ấm áp,
h con, nhưng bà cụ vẫn một lò
nữa, cô ôm ch
n tâm, cơ thể
t ngờ: "Nói như vậy là, vấn đề nằm
: "Không phải đâu… không phải đâu bà nội, cơ
lão phu nhân đã đo
g nhóc đó chưa muốn l
của hai người thêm hai năm nữa, đợi cháu ch
c nó. Thằng nhóc đó dạo này
ếc vòng trên cổ trên đó: "Bà nội,
thì
mới của nhà họ Mộ l
ng lòng vui mừng: "Bà nội, m
y nhớ đến Đình Ki
ng: "Dạ, anh ấy rất thích mấy món ngọt như
ười, phẩy tay:
nh đến nơi, Mộ Đì
bánh ngọt trong phòng làm vi
n, phía sau cô vang lên
m Đư