đi trong hành lang của trung tâm thương m
nh đi vệ sinh một chút." Mẫn Tư Hàng dừng
hã gậ
ửa hàng, ánh mắt ngay lập tức bị cuốn hú
g bạc, dưới ánh đèn lấp lánh như dải ngân hà khiến người ta mê mẩn. Nhưng nhìn qua cũng biết chiế
t giọng nữ chói tai
hải là Văn
ụ nữ mặc chiếc váy bó sát hở vai đầy gợi cảm,
ến không ai khác chính là kẻ thù
tị. Sau đó, chàng trai mà Liễu Doanh thích lại đem lòng yêu Văn Nhã, điều này càng làm cô ta căm ghét Văn Nhã, thường xuyê
mặt trang điểm dày cộp, đôi môi đỏ chót như máu. Cô ta liếc nhìn chiếc
ộ mặt đầy 'xin lỗi' rồi nói: "Ôi, xin lỗi nhé, tôi quên m
nh, không ngờ lâu ngày không gặp, cô nói c
ịnh nổi giận thì nhìn thấy qua cửa kính một người
iển trai của anh ta thu hút. Cô ta cố nhịn cơn giận, đư
chẳng thèm liếc nhìn cô một cái, mà trong ánh mắt đầy
, đây là
ập tức làm r
cánh tay anh, thân mật nói: "Anh ấy là
uống nhìn cô một
hã lại có bạn trai đẹp đến vậy. Nghĩ đến người đàn ông bụng p
hú ý đến chiếc áo khoác da hơi cũ trên người a
hể theo họ sống khổ sở, thiếu thốn, ngay cả bộ quần áo mình thích cũng chỉ có thể nhìn mà không
ra một chiếc thẻ ngân hàng, kẹ
nh ấy vẫn nhất quyết bắt tôi mua thêm. Còn đưa cho tôi một chiếc th
h chóng vây quanh Liễu Doanh, giới thi
ên cạnh Văn Nhã. Điều khiến cô ta tức giận là từ đầu đến cuối, Mẫn Tư Hàng không hề nhìn cô ta một
!" Văn Nhã bất ngờ lên tiếng, sau đó kéo tay Mẫn Tư H
ọng cười nhạo sắc bén của Liễu Doanh vang lên khắp cửa hàng, n
hặt với cô ta, định bước ra ngoài,
Nhã chớp đôi mắ
heo nhiều tiền. Nhưng trước đây có người tặng tôi một chiếc thẻ
từ túi áo ra một c
i
quốc tế Vạn Nhuận, nghe nói chỉ những người tiêu dùng ít nhất năm triệu mỗi năm mới có thể sở hữu. A