ho anh là một soái ca giàu có. Chỉ có như vậy, trong buổi tiệc đính hôn, anh mới có thể nổi bật hơn mọi người và làm bẽ mặt tên cặn bã kia. Vì thế,
cà phê của Mẫn T
chưa từng để phụ n
tôi, tôi tự trả ti
ũng đang giúp tôi, sao có
ng m
p của anh, anh phả
oáng hiện lên chút ngạc nhiên, nhìn
hồ, nói: "Anh Mẫn, không còn sớm nữa, tôi cũng nên về rồi. N
gật đầu, Văn Nhã
Tư Hàng cũng bước r
i màu bạc phiên bản giới hạn từ xa chạ
Trương Hằng bước xuốn
y cô gái đó rời đi, n
áo khoác da trên người, ném cho
gói gém tinh xảo trên ghế phụ cho Mẫn Tư Hàng ở ghế
g Hằng không khỏi cảm thán trong lòng: Chiếc áo này thậ
đi vứt chiếc
huẩn bị xuống xe, thì một giọng n
lại
H
i còn cầ
ốc nhà anh có biết bao bộ đồ cao cấp, mỗi bộ đều đáng giá cả
giám đốc nhà mình,
.
thời gian gặp mặt ngày mai với Mẫn
a giờ, cô đến Vạn Nhu
ao của Hải Thị, một thành phố lớn ven biển, tậ
gười đã đứng đợi sẵn ở cửa. Anh đút tay vào tú
h đợi lâu chưa? Thật ra anh không cần đến sớm như vậy đ
ếc áo thun giản dị kết hợp với quần jeans sáng màu, t
i mình. Đi thôi." Nói xong, anh quay
n vai, đi t
đẹp trai, dáng chuẩn thì mặc gì cũng đẹp. Mẫn Tư Hàng mặc vest đứng đó, trông còn nổi bậ
t ánh mắt... ghen tị và c
tôi thấy rất ổn
ài lòng ngắm nhìn bộ vest mà cô đã chọn. Khi ngẩng đầu
người quá gần, Văn Nhã vội lù
thêm, nhưng phát hiện phía sau mình bị chặn bởi thứ gì đó.
hịch, cô khoanh tay trư
nh làm
khẽ, ngước mắt nhìn về phía sau cô: "Cô k
hận ra mình đang chắn
a một mét, thoát khỏi sự áp bức
như vậy à?" Mẫn Tư Hàng đối diện gương, cúi
uan gì đến anh Mẫn
Nhã với ánh mắt trêu chọc: "Đã giả làm người yêu, chẳn
ó phải anh thường xuyên đi mua sắm với phụ nữ không? Hay là...
Hàng:
òn chẳng có, đừng nói đến chuyện đi mua sắm với phụ nữ.
này, Mẫn Tư Hàng đưa bộ v
bộ n