đây, m
nhắn đăng bừa trên mạng mà lại có thể thu hút được một anh c
ống, cô lại lén lút quan
lộn xộn nhưng lại tạo cảm giác vừa vặn hoàn hảo. Anh mặc một chiếc áo khoác da cũ màu nâu nhạt, trang phục tuy
lại có thể mặc một bộ đồ rẻ tiền như vậy, xuất hiện trong một quán cà phê bình dâ
huyện hoa
vẫn chưa biết nên xưng hô thế nà
cô hoàn toàn không nhận ra anh. M
họ
iểu rằng đối phương không muốn tiết lộ
anh muốn
y cà p
ượ
nụ cười rạng rỡ, ngẩng đ
ng, sống mũi cao thẳng, đôi môi hồng mềm mại và chiếc cổ thon
iác quay về đêm c
ộng, Mẫn Tư Hàng vô
xong, Văn Nhã đi
hình của anh rất phù hợp với
g
người phụ nữ kia để lại đêm đó,
ãy nói rõ công
tôi cần anh đóng giả làm bạn trai của tôi để
hã chợt nhận ra lời mình nói có phần
chứng. Bố tôi không tin và nhất quyết bắt tôi phải lấy anh ta. Không còn cách nào khác, tôi mới
Tư H
ngờ cái gọi là "tìm bạn trai
đi phá đ
ôi biết chuyện này không dễ chấp nhận... Tôi sẽ
người thứ hai. Mà đối phương đã đến đây ứng tuyển, chắc hẳn rất cầ
ẳm như màn đêm nhìn Văn Nhã đầy vẻ th
vờ cúi đầu
nhận được ánh nhìn nóng b
iến cô liên tưởng đến người đàn
ng hợp đến mức anh ta nhìn thấy tin nhắn của cô trên mạng, lại đúng
thấp hơn cả tr
c vụ mang hai ly cà ph
ngùng, Văn Nhã cầm lấy ly cà phê
ôi. Tôi
xuống, Mẫn Tư Hàng
g ý rồi sao?" Văn
àng khẽ
a người phụ nữ này, anh quyết định gi
khả năng của tôi, anh cứ ra giá, tôi sẽ
m những gì?" Mẫ
an sát anh từ trên xuống dư
o v
g ta đi mua cho anh một bộ
người mình, ánh mắt thoáng lạnh lùng. Chẳng