Thư, cô mu
ám, ánh mắt đen như mực bùng lên cơn thịnh nộ, cánh t
thở nổ
ị bóp cổ, hoàn toàn không kịp p
g đi, bản năng sinh tồn trỗi dậy khiến cô đưa
tha cho cô, càng ngày càng siết chặt. Đôi mắt Dư
ù
ái mét, vội vàng bước tới nắm lấy cánh tay người đàn ông, hốt hoảng hét l
người đàn ông đầy tà ác, từng
xin: "Thiếu gia, nếu thiếu phu nhân chết, cậu muốn người hầu sau này phải đối mặt với lã
n
ia nói, tâm trạng hơi dao động, lự
a, nhanh chóng ngồi dậy, sắc mặt tái nhợt lùi về phía
ôn. Từ nay về sau, ngài sẽ không gặp lại thiếu phu nhân nữa! Thiếu gia, hãy nể mặt mẹ của thiếu phu nhân từng là ân nhân cứu mạng của
n giường bước xuống, mặc áo ngủ vào, đôi môi mỏng nhẹ nhà
i qua, ký tên xong thì cút đi, tôi không
rạc và quản gia lần
màng nhĩ của Dư Thanh Thư. Cô ôm ngực, hoảng loạn chưa
g thể tin nổi nhìn toàn thân mình, không một m
ự đau nhức trên cơ thể. Giờ đã hồi phục, Dư Thanh Thư chỉ cảm thấy
.
phòng thay đồ, nhìn qua chỉ toàn là áo sơ mi trắng và
i và quần tây mặc vào, rộng thùng
ư Thanh Thư khó khăn lắm mới di chuyển đến ghế sofa ngồi xuống, nhắm m
ô đã xem lại toàn bộ ký ức của nguyên chủ k
từ Lạc Y biến th
ruột mất sớm, bố ruột thì vừa nhu nhược vừa tệ b
cố
g nói lạnh lùng truyền vào, "Thiếu
ửa, một người đàn ông cao lớn lạnh lùng đứng
lại ký ức trong đầu, cố ghép cái tên tr
i: "Thiếu phu nhân, Chiến tổng bảo tôi giám sát cô rời đi
ia nói trước đó, chợt nhận ra hôm nay chính là ngày kỷ niệm kết hôn của nguyên ch
hôn đã được soạn xong rồi sao? Có thể thấy, Ch
hanh chóng ký tên "Dư Thanh Thư" vào, h
g nắp bút lại, đưa cả bút và
tên nhanh chóng như vậy. Chiến tổng trước khi bảo anh ta mang hợp đồng đến còn dặ
dung thỏa thuận sao?" Phong Kỳ k
nhướn mày, đá
được gì sao?" Phong Kỳ hơi chau mày một
ôi không xem cũng biết, chỉ có hai kết quả, một là khiến tôi nợ nần chồng chất, hai là ra
hỏa thuận ly hôn, "Thiếu phu nhân, Chi
ư hoàn toàn không bận tâm, nguyên chủ yêu
giết cô, cô không thèm. Khó khăn lắm mới được
n vào nơi cổ trắng m
cần tôi gọi bác
tức nhớ đến vết hằn đỏ chói trên cổ mình. Cô đưa tay sờ
Không cần, kh
dọn hành lý." Giọng Phong Kỳ lạnh lùng, ho
ời khỏi phòng ngủ về phòng mình. Chiến Tư Trạc cực kỳ ghét Dư Than
xa, cuối cùng cô cũ
rạc đăng ký kết hôn rồi dọn vào sống chung, nơi này liền trở thành phòng ngủ c
hiếc giường và bàn trang điểm đã chậ
ẩm lộn xộn, không có một bộ quần áo nào ra hồn. Cô thay một bộ
g Kỳ, không gặp lại!" Dư Thanh Thư tỏ
phụ nữ mặc trang phục công sở bước ra, tiếng giày cao gót của cô vang