h mắt hờ hững nheo lại khi nhìn
a khác mẹ của Dư Thanh Thư, một đó
i môi đỏ, đứng trước mặt cô,
n Thiến, lâu ngày không gặp, cô vẫn như trước đây, thích ngồi
ọn lửa giận dữ. Nhưng rất nhanh, cô ta kìm nén cơn
m chị thôi, sao chị
n t
là giả, xem trò
iểu cảm, nhắc nhở, "Thiếu phu nhân, cô
Kỳ, "Không phải tôi không muốn đi, có chó cản đường, tôi không
g Kỳ
hôm nay anh rể muốn ly hôn với chị. Em sợ chị buồn nên mới gác lại công việc, vội v
Thư vội vàng phủi sạch quan hệ, rồi nhìn sang Ph
chút rạn nứt, đành phải nói với Trần Thi
, ánh mắt đầy giận dữ, nhưng
g vừa chậm rãi như trêu chọc:"Phong Kỳ à, c
iến siết chặt tay, trừn
gắng kiềm chế cơn giận, khóe môi cô kh
ời đầy kiêu căng và ngạo nghễ của D
n, luôn ngoan ngoãn nghe lời cô ta, thậm chí còn biết ơn và phục tùng. Vậy mà h
nhắc nhở lần nữa, giọng điệu
ngờ trong lòng, yếu ớt nói, "Trợ lý Phong, không p
Dư Thanh Thư
y nói rõ trong thỏa thuận ly hôn là chị tôi ra đi tay trắng, vậy thì chị không được mang theo bất c
mở vali để em
ỉ có vài bộ quần áo thôi, tôi không
ị, có mang theo hay không, không phải chị nói là được. Nếu
hiến Thiến đặt v
áo xếp lộn xộn, trông
khác. Ánh mắt cô ta đầy nghi ngờ và không cam tâm, lục lọi từng lớp quần áo một cách sốt sắng, cứ
rần Thiến Thiến đã lụ
Thanh Thư nhìn xuốn
Chiến tổng, vẫn nên kiểm tra kỹ một c
Thư bĩu môi nói, cơ thể vẫn còn đau nhức, thực sự không có hứng thú dây dư
ến Thiến, đi về phía thang máy
n, có tiế
a định bước vào thì một luồng khí lạnh bỗng ập đến, nhiệt độ xung quan
i chuyển lên trên, khuôn mặt lạnh lùng của Chi
gười phản ứng đầu tiên, cúi
giọng nói trầm thấp pha lẫn tức giận vang lên từ kẽ môi: "Dư
nghẹt thở khi bị bóp cổ sáng nay, tim cô run rẩy,
, nói khẽ:
iệc mình vẫn còn ở đây!" Chiến Tư Trạc bư
ng, không thể lùi thêm. Cô nhắm mắt lấy lại bình tĩnh, rồi mi
rời đi rồi, là cô ta đột nhiên xông ra ch
thích được nửa chừng thì Trần Thiến Thiến bất
hị có thể n
i chửi thề. Nếu không phải vì đóa hoa bạch liên Trần Thiến Thiến này, cô
t t
Em chỉ nghe lời anh kiểm tra hành lý của chị, sợ chị mang theo đồ của anh. Chị... chị bìn
việc Dư Thanh Thư đã làm trước đây, sắc mặt càng thêm u ám,
mạnh vào tường. Dư Thanh Thư chưa kịp phản ứng, theo bản năng
Dư Thanh Thư gọi tên anh
tỏa ra từ hầm băng, lạnh ngắt: "Dư Thanh Thư, ai
Thư không thể nào gỡ ta
ến Tổng, nếu thiếu phu nhân có chuyện, những người trong hội đồng quản trị chắc chắn sẽ nhâ
n tay thon dài siết chặt cổ Dư Thanh