i, không còn nhận ra tôi là ai rồi à?"
g hiểu sao cảm giác lạnh l
ại... đại tiểu thư
ơn nữa tôi cũng không có ý định rời đi nữa. Dì
Dư Thanh Thư ở chỗ này làm gì còn phòng ngủ, phòng ng
không chút do dự, nhưng giờ đây, khí thế của đại tiểu thư đã hoàn
suốt hai năm qua, cách bài trí của khu vườn vẫn không
hu nhân và nhị tiểu thư đều ở
ời gian." Dư Thanh Thư khẽ nhếch môi, bướ
phòng
nãy đẹp hơn?" Trần Thiến Thiến cầm một sợi dây c
đắt càng tốt rồi." Vừa nói, người phụ nữ trung niên đã cầm lấy sợi dây chuyền có viên kim cương xanh ở giữa đ
t viên kim cương xanh lấp lánh, khóe mi
hụ nữ, đi đến đầu kia của ghế sofa, ngồi sát bên
p không?" Trần Thiến Thiế
đưa tay xoa đầu cô ta, "Con gái của bố là
ời khúc khích, làm nũng nói: "Bố à, nếu mẹ nghe
Mẹ ghen khi nào chứ? Cái con bé
Mạn Lan, cười lớn, "Con và mẹ con tr
o vai ông cười, Giả Mạn Lan
Bốp!
ười đang chìm đắm trong không khí gia đình
t là một gia đình hạnh phúc, cảnh này khiến tôi
ì. Anh luôn tưởng rằng, dù Dư Vãn Tình đã qua đời, nhưng Dư Thanh Thư dù sao cũng là thiê
h phúc vừa rồi, trong lòng anh dâng
!" Trần Thiến Thiến là người phản
ước đi thong thả đến trướ
ấy câu chất vấn đầy tự cao của Tr
à của cô Dư, cô ấy
anh chưa?" Trần Thiến Thiến nhìn
tĩnh nói: "Tôi là
Dư Thanh Thư, chị bị anh Tư Trạc đuổi ra ngoài không có chỗ trú thân, giờ lại nghĩ nhờ có
anh lên phía trước, đưa tay định k
chụp hụt. Ngay lập tức, Trần Thiến Thiến cảm thấ
chiếc dây chuyền, chính là sợi dây mà Trần Thiến Thiến vừa
rần Thiến Thiến tức điên lên, giơ
ận ra. Khi cái tát sắp rơi xuống, Dư Thanh Thư chính xác nắm chặt cổ tay Trần Thiế
ầ
iến Thiến đập mạnh xuống đ
n đỡ Trần Thiến Thiến, không ngờ con tiệ
y, mắt hạnh hơi nheo lại, "Nếu tôi không nhớ nh
, nghiến chặt răng, giơ tay
yền này trị giá hàng nghìn vạn, Trần Thiến Thiến, cô không phải từng nói với tôi khô
"Liên quan gì đến chị! Đây là của tôi! Trả lại tôi,
ào ghế sofa, chốc lát không nói gì, ch
chút sợ hãi dâng lên, câu nói của Dư Thanh Thư ba ngày trước "Món nợ hôm n
khắc một mã số đặc biệt bằng laser. Trần Thiến Thiến, cô đã nói sợi dây chu
còn có mã số sao? Cô ta làm sao biết được, sợi dây chuyền
dây chuyền mà lại đi nhớ mã số! Mã số đó
i âm cuối, lộ vẻ thờ ơ, cười một cái r
hắn có giấy chứng nhận, trên đó có mã số. Đến lú
ày hoàn toàn hoảng loạ
ư khẽ nhếch khóe môi, nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Trần Thiến Thiế
ghi lại hết, cảnh sát ki
mày khó coi đến cực
, chớp mắt một cách vô tội, hỏi một cách ngây thơ: "Sao vậy? Kh