n mức muốn nghiến nát hàm răng sứ, đô
mắt như muốn hóa thành dao đâm tới
thoại thì luật sư Dịch, phiền anh g
hông hiểu chuyện mới lấy dây chuyền của con. Chúng ta đều là người một nhà, Thiến Thiến vẫn l
ẻ hiền lành, dịu dàng
h sự giả tạo khiến người ta buồn nôn ấy đã mê hoặc Trần Hải Sinh đến mức thần hồn điên đ
i nói gì, chỉ lặng lẽ
Thiến Thiến nhiều, xưa nay bà ta luôn âm thầm xúi giục Trần Hải Sinh ra mặt t
Thanh Thư lên tiếng, không khỏi nghiến răng ken két tron
không tin. Nhưng hôm nay nhìn thấy, con tiện nhân này thực sự đã thay đổi
im lặng này, "Cô Dư, đã
" Trần Thiến Thiến trợn
t lên, ánh mắt đầy vẻ thờ ơ, đuôi mắt hơi rũ xu
ểm, hoàn toàn mất lý trí, đôi mắt đỏ ngầu, vung tay
ạn Lan đưa tay ra chưa kịp ngăn lại,
khiến cô ta bị thương, cảnh sát đến sẽ không hỏi nguyên
, cũng không ngờ Trần Thiến Thiến lại dám làm tổ
n nhớ lại lời dặn của Dư Thanh Thư trước khi cô bước vào. An
ất cả mọi người đều nín thở, mắt chăm
ầm
n, cô nhanh tay chộp lấy chiếc gối sofa phía sau ném về phía b
nhanh, mọi người chưa kịp phản ứng, bình h
n Thiến Thiến l
ặt, theo phản xạ hét lên, lảo đảo lùi lại,
rầm
đập vỡ, tiếng động lách cách xen lẫn tiế
ản ứng, sắc mặt liền thay đổi, vội vàng chạy đến b
n yên tĩnh, giờ đã lập
uống ghế sofa, nghiêng đầu nhìn luật sư Dịch - người đang nhìn cản
ch, đã quay
kinh ngạc chưa kịp thu lại, g
ân." Dì Lưu hoảng hốt đi t
g, lúc này đau đến chảy nước mắt. Nghe thấy vậy, liền không quan
ẹ.
ốt lắm, vỗ vỗ tay Trần Thiến Thi
g mặc đồng phục cảnh sát bư
h cất điện thoại vào,
ch bừa bộn, sắc mặt nghiêm nghị
Dư Thanh Thư rồi tố cáo: "Là cô ta! Cảnh sát, cô ta lấy bình hoa đập tôi,
hảm hại, còn Dư Thanh Thư thì không có chuyệ
, dường như không cần phải nghe lời giải thích từ ph
y đổi trong ánh mắt của họ, l
t bà chủ giàu có, bước lên trước mỉm cười lịch sự, "Chỉ là hai đứa trẻ không hiểu chuyện đánh nhau thôi, phiền các anh
ưu, dì Lưu nhanh chóng hiểu ra lấy
m mặt nói: "Chúng tôi không n
g lên mạnh mẽ, dì Lưu
phiền hai anh đã đến đây một chuyến. Nhưng đây thực sự chỉ là chị em cãi vã chút thôi, kh
em cãi vã
h sát như muốn đứng về phía mình, theo phả
nhưng bây giờ không phải lúc! Nếu chuyện này truyền ra ngo
n, mặt vẫn giữ nụ cười, "Đúng vậy, đ
m kỳ lạ, chỉ là Giả Mạn Lan đã nói rõ là hai đứa trẻ c
ồi, không tránh khỏi
không?" Dư Thanh Thư từ đầu đến giờ không nói g
h đột nhiên nghiêm giọng