n của B
xuố
g sợ hơn cả sự tức giận của anh. Lời nói lơ lửng trong khô
tim tôi đập thình thịch và
bước một bước đầy đe dọa
ước khi tôi kịp chống cự, một trong số họ đã đá vào sau đầu gối tôi, buộc tôi phải ngã xuống sàn đá c
da dài, mỏng. Cây roi mà cha chúng tôi từng dùng để trị những con chó s
ú
va chạm khiến tôi nghẹt thở. Cơn đau đến ngay lập tức và bỏng rát, một vệt lửa cháy x
hỏi, giọng anh là một tiếng g
nhưng giọng tôi vẫ
ú
kêu nhỏ thoát ra khỏi môi. Tôi nếm thấy vị máu khi răng tôi cắn vào môi dưới. Tôi cảm thấy
ang nói. "Hải Vy đang hấp hối,
ú
. Mày luôn l
. V
ng bị lột da. Tâm trí tôi bắt đầu tách rời khỏi cơ thể, cơn đau trở thành một đại dươn
, nghẹn ngào vì tiếng nấc, vang lên
không quay đầu lại. Một vệ sĩ kéo cô đi, nhữ
ng còn ý nghĩa. Tất cả những gì tồn tại là tiếng rít của da, cú va chạm
ì ngoài một bản
hay thế v
y là một kẻ trộm. Mày đã đá
u cuối cùng tôi thấy là vũng máu đỏ lan rộng trên sàn và
óc y tế. Chỉ có cơn đau nhói, rát bỏng ở lưng. Nhưng nỗi đau thể xác không
Rất nhiều
sai hết rồi!" Tiếng cười k
đọc sách cho em khô
có thể lấy cho em chiế
on quá! Anh là người anh
ủa Gia Minh. Một âm thanh từng là niềm
cào vào lòng bàn tay cho đến khi chúng chảy máu, cố gắng ngăn chặn những âm thanh của cuộc sống mà tôi đã được phép mượn trong một thời
ột tấm lửa, mỗi cử động là một bài tập đau đớn. Bám vào tường để g
họ vọng lên từ sảnh,
khơi," Gia Minh đang nói. "Em biết
du thuyền," anh Đức đề nghị ngay lập t
nh Bình và anh
n can. Họ sẽ ra biển. Biển, nơi không khí mặn sẽ có cả
n gọi từ bên dưới. Cô ta đã phát hiện ra tôi. "Cuối cù
n tôi trông rất thảm hại. Tôi gầy gò, chiếc váy tôi mặc lủng lẳng trên thân hình xương
mặt cô ta là một bức tranh của sự quan tâm ngây thơ, và khoá
ố gắng rút tay ra, như
nghĩ chị đang cố gắng lấy đi mọi thứ của em. Nhưng chị tha thứ cho em vì những gì em đã làm ở bữa tiệc. Danh tiếng
àn trình di
đám mây giông. "Bích Hà, em bị sao vậy? Hải Vy đang
em sẽ không bao giờ có
ia Minh, sự khinh bỉ của anh Đức, sự thất vọng của anh Bình, sự thờ ơ lạnh lùng của anh Kha
thuyền. Họ nói đó l
yết định cô ta muốn một bữa tiệc nướng trên boong. Các anh trai tôi, mặc dù lo lắng cho "sức khỏe mong manh" của
ị ứng hải sản nghiêm trọng. Không ai nhớ lưng tôi là một v
như lần đầu tiên chú ý đến tôi trong cả ngày. "Bích Hà," anh ta bắt đầu, một thoáng gì
m bị dị ứng với
cho tôi thứ gì đó khác để ăn, nhưng ngay lúc đó, một cơn gió giậ
Than nóng và xiên nướng bốc
à ba anh trai tôi lao ra trước mặt Hải Vy, tạo thành m
ng gấu chiếc váy hè dài của tôi.
nhấn chìm đôi chân tôi. Tôi hét lên, ngã xuố
lên và
i trong số

GOOGLE PLAY