/0/95892/coverbig.jpg?v=46e538aacd2570e927012dfadd6fe509)
làm người tình bí mật, làm "liều thuốc"
trong sáng", anh ta đã vứ
vu khống tôi, thậm chí đẩy người bạn
đã hoàn toà
h ngộ. Anh ta dùng những thủ đoạn hèn hạ để níu kéo,
inh hồn anh
, tôi đã quay trở lại ngà
ươ
ẩm Liê
c mã của tôi, người mà tôi đã yêu thầm suốt mười lăm năm, vừa
"liều thuốc" cho chứng rối loạn ám ảnh
chúng ta kế
thường lệ, nhưng sự lạnh lùng trong đó như một gáo
còn cầm chiếc cà vạt tôi vừa chọn cho anh ta để tham dự sự kiện tối nay. Cả ngườ
, chỉ còn lại câu nói
Tôi khó khăn cất t
nh ta quay về phía tôi. Anh ta không quay lại, chỉ lạnh lùng nhìn ra khung
lặp lại, từng chữ một rõ ràng, không có lấy một chút
bàn tay vô hình bóp nghẹ
mỏi nhất, xoa dịu anh ta khi chứng bệnh tâm lý tái phát. Tôi đã từ bỏ những cơ hội phát triển sự nghiệp ở n
ày nào đó anh ta sẽ nhìn thấy tình yêu của tôi. Một ngày nào đó, anh ta sẽ biến
chỉ là ảo tưởng
hỏi, móng tay bấu chặt vào
yêu say đắm, giờ đây chỉ ánh lên sự xa cách và một chút... thiếu kiên nhẫn. Nhưng khi nhắc đ
gây thơ. Anh không muốn cô ấy biết về mối quan
áng? Ng
Vậy còn tôi thì sao? Tôi trong mắt anh ta là gì? Một người đàn
ôn rơi. "Hải Sơn, vậy còn em thì s
i chuyện phức tạp lên. Ngay từ đầu chúng ta đã nói rõ, đây chỉ là m
g đá cẩm thạch, cầm lên một chiếc chìa k
ho em. Coi như là bồi thường. Những đồ đạc của
nhà, dừng lại ngay trước mũi giày của tôi. Chúng như
à một căn hộ để mua đứt ba năm
người bề trên đang ban phát lời khuyên. "Tìm một người đàn ông tốt mà kết
tôi không một chút lưu luyến. Khi đi ngang qua, anh ta cò
a đóng
im lặng. Chỉ còn lại tiếng nức n
u cầu mãnh liệt của anh ta đêm qua. Anh ta luôn như vậy, mỗi khi sắp có sự kiện quan trọng, áp lực sẽ khiến chứng rối loạn
những dấu hôn và vết bầm tím, dấu tích của cuộc hoan ái đêm qua. Chúng như
bộ ba không thể tách rời. Hải Sơn luôn là người tỏa sáng nhất, là mặt
đó lớn dần theo năm tháng, âm thầm và bền bỉ. Sau
, tớ thí
ạc nhiên, chỉ có sự thờ ơ. "Cẩm Liên, c
im tôi
giữa chúng tôi ngày càng xa. Cho đến một đêm ba năm trước, trong một bữa tiệc của công
hìn tôi với ánh mắt phức tạp. "Cẩm L
ta đã nói cho tôi biết sự thật về chứng bệnh của mình. Anh ta cần một người phụ nữ sạch sẽ, quen thuộc và đáng tin
anh ta, nuôi dưỡng một hy vọng mong manh rằng tình yêu c
ngoài trong sáng như thiên thần và nụ cười ngọt ngào. Hải Sơn say mê cô ta như điếu đổ. An
ọn một rạp chiếu phim chỉ để cùng cô ta xem một bộ phim hoạt hình. Anh ta công khai nắ
à một cái bóng tro
n thoại của tôi r
Việt Trí... Việt Trí tỉnh r
òn lại của tôi, kiến trúc sư tài năng đã nằm liệt giường suốt
xuyên qua màn đêm tă
nói th
là một kỳ tích! Con m
t bộ quần áo sạch sẽ. Tôi không thể để Việt
tử. Vậy thì tôi, Phan Cẩm Liên, tại sao lại phải
rời đi. Rời khỏi Mạc Hải S
ngọn đồi thông yên bình. Tôi sẽ mở một studio thiết kế á
ỉ còn lại một chiếc hộp gỗ đặt trên kệ TV. Bên trong là giải thưởng thiết kế "Búp Sen Vàng" mà tôi đã
ầm chiếc hộp lên,
khác, chính là Tống Ánh Tâm. Cô ta khoác tay anh ta, m
"Sao em còn ở đây? Anh đã nói e
ắng trong lòng, lạnh lùn
n giả tạo khi nhìn thấy chiếc hộp trong tay tôi
xem. Tôi theo phản xạ lùi lại một
có gì
nũng nịu quay sang Hải Sơn: "Anh Sơ
y sang ra lệnh cho tôi: "Cẩm Liên, cho cô ấy xem đi.
quý giá của tôi, là mồ hôi nước mắt của tôi, n
ượng "Búp Sen Vàng" bằng kim loạ
n, rồi "vô tình" vung tay, cán
oa
tượng "Búp Sen Vàng" văng ra, đậ
manh nhất của bứ

GOOGLE PLAY