ẩm Liê
a Mạc Hải Sơn siết chặt lấy cổ họng tôi, không khí không thể
khăn thốt ra từng chữ, hai tay y
oài cô ra thì còn ai có động cơ làm việc này? Cô ghen tị với cô
ra. Tại sao anh ta lại có thể nghĩ
g cô
nhìn. Là Bàng Việt Trí. Anh ấy đang ngồi trên xe lăn, khuôn mặt vốn ấm áp giờ
Anh ta buông lỏng tay. Tôi ngã phịch x
ỡ tôi dậy, ôm tôi vào lòng
ắt sắc như dao nhìn thẳng vào Hải Sơn. "Mạc Hả
hìn Việt Trí từ trên xuống dưới, một nụ cười khẩy hiện trên môi. "Ồ, xem ai đây. Tên bệnh tậ
c Việt Trí phập p
. "Cậu vu khống cho con gái tôi, còn
ng chứng không? Hay chỉ dựa vào lời nói của một ngư
người xem đi. Đây là video từ camera an ninh gần khu nhà Ánh Tâm. Một người phụ
deo đội mũ, đeo khẩu trang, không thể nhìn rõ mặt, nhưng b
hông phải là tôi!" Tô
ộ đồ giống hệt người trong video? Tại sao sau khi Ánh Tâm mất
sốt..." Tôi l
gờ cô lại là loại người thâm độc như vậy. Tôi đã cảnh cáo cô đừng đ
biết!" Tôi gào lê
Hải Sơn quay người, ra hiệu cho hai tên vệ
n gái tôi ra!" Mẹ tôi hét lên,
về phía Hải Sơn, nhưng anh ta dễ dàng né
ng vẫy, la hét, nhưng vô ích. Tôi bị ném vào trong m
n thổi lồng lộng, mang theo mùi tanh nồng của nước
tôi nhìn thấy một cả
ế, miệng bị bịt kín. Nhưng điều khiến tôi chết
ng Vi
i vào một chiếc cọc gỗ, khuôn mặt tái nhợ
! Sao anh lại bắt cả Việt
hấy hậu quả của việc không nghe lời." Anh ta ra hiệu cho một tên thuộc hạ
m hét lên một tiếng thất t
ôi kinh ho
. "Tôi cho cô cơ hội cuối cùng. Nói cho tôi biết, ai đứng sa
i khóc nấc lên. "Hãy thả Việt Trí ra! Anh ấy vô tộ
cô, đúng không? Chắc hẳn hắn cũng tham
n thuộc hạ cầm con dao
ề phía Hải Sơn, nhưng bị vệ sĩ giữ chặt. "Tôi xin anh! An
đã cắt đứt
e lăn, bị đẩy mạnh xuống l
T TR
ắt tôi tối sầm lại. Tôi cắn mạnh vào tay tên vệ sĩ đang giữ
ước. Anh ta tóm lấy tôi, g
Muốn chết cù
Đồ ác quỷ!" Tôi điên cuồ
ên. Anh ta nghe máy, và sắc mặt đột nhiên
hìn tôi. "Ánh Tâm đã được tìm thấy ở một nhà kho cũ
n kịch? Một màn kịch do chính
g rồi nhanh chóng biến mất, thay vào đó là sự lạnh l
m thuộc hạ vội vã rời đi, bỏ lại tô
òn không thèm
làn nước biển băng giá. Tôi phải cứu
vào da thịt. Tôi cố gắng mở to mắt trong làn
bị trói vào chiếc xe lăn
trói cho anh ấy. Những nút thắt bị siết
tôi không
n của nước biển hòa cùng vị tanh của máu t
hết sức lực cuối cùng để
gần như kiệt sức. Tôi vật lộn kéo thâ
Tôi vỗ vỗ vào mặt anh ấy, nhưng khô
ồi sức tim phổi. Tôi ép ngực anh ấy
i đi..." Tôi khóc nức nở,
t Trí ho sặc sụa, phun ra một ngụm nước biển
àng rút điện thoại, may mắn là nó
t biển đen. Trái tim tôi cũng lạnh như băng. Từ giờ phút này,

GOOGLE PLAY