/0/95890/coverbig.jpg?v=49e4254720000d8871e5d466d68f467b)
đã bỏ rơi tôi để chạy đến với
nh ta bỏ lại tôi một mình, chỉ với một tin nhắn giải thí
Cha mẹ tôi thì muối mặt trước quan khách. Còn tôi, trong bộ
o "bạch nguyệt quang" đang giả vờ yếu đuối. Anh ta còn trách tôi vô
ú ruột của anh ta, Bùi Vĩ Tín. Tôi vòng t
uốn cùng tôi trải
ươ
anh Ch
Bùi Vĩ Đại, đã bỏ rơi tôi để đến
dưới ánh mắt của
sáng, giờ cử hành hôn lễ. Mười phút đã trôi qu
ột bộ áo giáp nặng nề, ép tôi đến không thở nổi. Tiếng xì xào bàn tán của khách khứa bên ngoà
, anh ta đ
, vẻ mặt ngày càng lo lắng. Tôi còn tưởng anh ta hồi hộp
rồi, Vĩ Đại.
ụ cười gượng gạo. "Không sao, Thanh Chi. Anh chỉ có
vậy? Chúng ta
ấp. Anh hứa sẽ
ời, vội vã quay người rời đi, bóng
i sẽ về n
ã đợi nửa t
cố gắng giải thích với những vị khách quan trọng. Mẹ của Bùi Vĩ Đại
ức giận à? Ngày trọng đại như thế này
iết bấm điện thoại, gọi hết cuộc
h vừa gọi hiện khô
h vừa gọi hiện khô
i lặp
áy vực. Tôi không ngu ngốc, t
nh điện thoại hiện lên thông báo cuộc gọi
i đã chặn số
h ta sẽ khô
oại tôi rung lên. Là
lên cơn đau tim, cô ấy cần anh. Hôn lễ của
g Bả
suốt ba năm qua. Cô ta là người yêu cũ của Bùi Vĩ Đại, là
ang chuẩn bị cho hôn lễ, Hoàng Bảo Huệ đã đột ngộ
ng thiếu anh!" Cô ta níu lấy tay Bùi Vĩ Đại, đôi m
ên quyết. Anh ta gỡ tay cô
i. Ngày mai là đám cưới của anh v
h mắt căm hận, sau đó loạng ch
thắng. Tôi đã tin rằng Bùi Vĩ Đại thực sự yêu
a
ột con ngốc. Một con
"Sao nó vẫn chưa về? Con gọi cho nó chưa? Có phải c
gắng đè nén cơn sóng dữ đan
ái trong gương xinh đẹp tuyệt trần,
bản thân mình t
ng nếp nhăn không hề tồn tại. Sau đó,
Cha mẹ tôi lo lắng gọi tên tôi
ông qu
nơi đáng lẽ ra tôi và Bùi Vĩ
sâu, cầm lấy micro từ
Giọng nói của tôi vang lên khắp lễ đường, r
muốn thông b
hòng, nhìn những gương mặt quen thuộc và xa lạ,
ột nụ cười rạng rỡ nhưng l
nh Bùi Vĩ Đại, từ giờ phút này, chính

GOOGLE PLAY