uyết V
ên giường bệnh. Mẹ tôi nằm đó, k
ẹ.
iếng khóc của tôi vang vọng khắ
tử và hỏa táng cho mẹ, tôi nhận đ
bộ đồ ngủ khêu gợi, đang ở
.." Giọng nói nũng n
đầy dục vọng, rồi anh ta cúi xuống,
ốc của anh ta hòa vào nhau, như một bản
hai sạn, nhưng vẫ
anh ta đã có thể vui v
y, móng tay đâm
lên. Lần này là tin
Mi. Coi như là cô đền bù cho v
hấy thật
đau mất mẹ của tôi chỉ là m
Tôi xử lý xong hậu sự cho mẹ, mua đồ ăn k
ôi sẽ rời
ân An, đưa đồ ăn cho an
tôi, nơi có vết bỏng do lần trước bị anh ta ph
ta định ch
i một bước
ắt trở nên nguy hiểm.
trả lời. Tôi cảm thấy ghê tởm. Nghĩ đến việc anh ta
éo tôi vào lòng, hôn
y giụa nhưng kh
ói, giọng điệu đầy chế giễu. "Bà ta không sao cả.
có gây sự vô cớ, nếu không
ỏ ngầu. Anh ta thậm chí cò
quả nào đáng sợ hơn việc
g bị đạp mở. Một đá
hợp pháp vào ca phẫu thuật, dẫ
Mi. Cô ta thật sự
au lưng Vầy Xuân An, c
nhiên chỉ tay và
mình. Tôi run rẩy nhìn a
cô ấy không thể có tiền án được. Còn em thì khác. Anh sẽ nuôi em cả
ai đó đổ một xô nư
chằm, ánh mắt đầy t
nhưng vẫn quay đầu đi, lớn tiếng nói với
ột đoạn ghi âm
ệ Liêu Hoàng Mi, anh
Tôi run rẩy, tự giễu bản thân. Châ
ày, trong mắt người kh
êu sai n
-