uyết V
ầy Xuân An đã đưa Liêu Hoàng Mi đi từ lâu, không
đi bộ, mỗi bước đi đều như giẫm lên mảnh thủy t
mắt thấm ướt gối. Trái tim
nặng và vẫn đang hôn mê trong bệnh viện.
i của tôi reo lên. L
gấp. Chúng tôi vừa tìm được nguồn gan tương t
ý! Bất kể giá nào!
lửa đốt. Tôi đứng ngoài phòng
ười lạ mặt xông vào.
m gì vậy?" Tô
Tránh ra!" Một tên trong s
khóe miệng nở một nụ cười đắc thắng. "Chị dâ
nh bị họ lôi đi, nhưng
òng phẫu thuật, đẩy những kẻ đang ké
gười động vào mẹ tôi!" Tô
, Vầy Xuân A
vậy?" Anh ta
Vầy tổng, cô Châu không
An, hay là thôi đi. Dù sao vết sẹo trên ng
y, ra lệnh cho vệ s
ĩ ấn chặt tô
ãy giụa, gào thét trong tuyệt vọng. "Mẹ
ời đi. Trước khi đi, anh ta còn nói với vệ sĩ: "Giữ chặt cô t
tôi chết. T
rời đi, mẹ tôi
máy đo nhịp tim
tít..
hành một đường
t.
tôi như n
... đã
của tôi trên đời này
-