tôi vào ghế trị liệu sốc điện, tôi đang ma
úc mã, Tôn Hoài Lan, của anh ta cảm thấy khó
xin anh hãy nghĩ đến con. Anh ta chỉ lạnh lùng đứng nhìn,
iến tôi sảy thai, s
sinh ra từ người mẹ độc á
ai khi chỉ muốn chia sẻ
i đắc thắng của Tôn Hoài Lan. Bằng chút
... cứu c
ươ
Lệ Th
ệ sĩ trói tôi vào chiếc ghế trị liệu sốc điện, tôi
cố định tôi vào chiếc ghế kim loại. Cảm giác lạnh buốt
ức nở, giọng nói run rẩy vì sợ hãi. "Con c
nh giờ đây lại lạnh lùng như băng. Anh không nhìn tôi, ánh mắt anh chỉ dán
ngấn lệ. Cô ta là bạn thanh mai trúc mã của chồng tôi, là ánh trăng
h... Em không cố ý chọc tức Hoài Lan. Em chỉ đăng ảnh bụng bầu lên
hẳng vào tim tôi. "Niềm vui của cô được xây dựng trên nỗi đau
ác? Tôi đã làm gì sai khi muốn chi
Anh Linh... đừng trách chị ấy. Là do em không tốt... do em
guộc run lên bần bật, trông đáng thư
cô ta. Giọng anh dịu dàng đến mức tôi chưa từng được nghe. "Đừn
tôi, ánh mắt đầy tàn nhẫn
gọn như một b
đã được anh ta mua chuộc, tiến lạ
u. "Con tôi! Anh không thể làm thế với con củ
nhẫn. "Một đứa con được sinh ra từ một n
o nước đá dội thẳng vào mặ
g điện mạnh đột ngột
aa
cùng lúc đâm vào từng tế bào. Đầu óc tôi trống rỗng, trước mắt chỉ còn một màu trắ
h nồng lan tỏa trong khoang miệng. Tôi k
ẩy không kiểm soát. Quần áo tôi ướt đẫm mồ hôi
n về phía Sử Tuấn Linh, nhưn
hỉnh một nút xoay trên bảng điều khiển. Cô ta ngẩng đầu lên, nhìn tôi, và tr
ô ta đã tă
muốn g
i ập đến, mạnh h
thấy nội tạng của mình như bị đảo lộn, xương cốt như bị nghiền
á
tôi, và c
trong tuyệt vọng, ý thứ
êu anh nữa. Tôi nguyền rủa anh, nguyền rủa anh và Tôn Hoà
đi!" Giọng nói của t
ông ai n
tôi co giật trong đau đớn, ánh
o lắng. "Anh Linh, hay là
về cô ta. "Chỉ là một bài học n
ảy máu sao? Anh ta không biết rằng anh ta
bị bỏ lại một mình trong căn phòng lạnh lẽo, người dính đầy mồ hôi và máu. Mùi tanh của
ến chết đi
. Tôi chỉ có thể nằm đó, cảm nhận sự sống đang từ t
cứu mình.
ếc điện thoại bị vứt ở góc phòng. Màn hình
ộc, một dãy số mà tôi đã thuộc lòng
Gia
ang lên từng hồi,
m trầm ấm vang lên
o, giọng nói gần như không nghe
ột giọng nói hoảng hốt vang lên. "Lệ Th
ời. Chiếc điện thoại tuột
t, tôi nghe thấy tiếng người giúp
ơng quá, bị hành
chủ mà nghe thấy thì ch
ể cô chủ như vậy
chủ chỉ muốn dọa cô ấy một chút thôi. Cậu chủ đã dặn rồi, cô chủ sẽ
sao
y đắng hiện lê
ẫn nghĩ rằng đây