/0/95689/coverbig.jpg?v=0720261eaea3d01762905a2cc7feb21e)
để đổi lấy tiền phẫu thuật tim cho em trai. Anh ta dùng sự cưng chiề
vạch trần một sự thật tàn nhẫn: tất cả sự lãng mạn anh dành
ng mình gặp tai nạn. Điện thoại của cô ta
làm vỡ kỷ vật duy nhất cha để lại ch
Anh ta công khai gọi tôi là "người giúp việc", rồi n
đã chết trong đêm đó. Hóa ra bốn n
. Tôi gửi cho anh tin nhắn cuối cùng:
ươ
ã Uyê
ự nhủ đó là vì ca phẫu thuật ghép tim của em trai. Nhưng Trịnh Gia Khải, người đàn ông mua
n kiến trúc tài năng như tôi chôn vùi ước mơ dưới
n tôi mười tuổi. Trên thương trường, anh là một con sói lạnh lùng, tàn
ng, anh không ngần ngại mua lại cả quán chè đó,
h đã hủy một hợp đồng lớn ở Singapore, bay về trong đêm chỉ để chăm sóc
g con sinh vật phù du phát quang lấp lánh như dải ngân hà dưới mặt nước. Dưới bầu trời đầy
ã nghĩ rằng mình là người đặc biệt, là người duy nhấ
gày, Phạm Đôn
"bạch nguyệt quang" trong lòng a
hê sang trọng, nơi mà trước đây T
ê, ch
ễu. Cô ta mặc một chiếc váy hàng hiệu mà tôi chỉ dám nhìn qua tạp chí, khí c
nắm chặt quai túi, c
u nhẹ nhàng nhưng đầy gai góc. "Mua cho cô cả một quán chè, vì cô bị sốt mà
tôi lại thắt lại một chút. Làm sa
ói gì?" Tô
òng tự trọng của tôi. "Cô Lê ngây thơ thật đấy. Những thứ đó, chẳn
ong ong. Kh
nói
ấy điện thoại ra. "Hay là ch
lên một dự cả
ên cao tốc Hà Nội - Hải Phòng. Tôi sẽ nhắn tin nói t
g cho phép tôi lùi bước. Tôi không thể thua trước ngườ
i đáp, giọ
ôi cùng lúc gử
chằm vào điện thoại của mình, cầu nguyện nó sẽ rung lên
i của Phạm Đôn
i đã cài riêng cho s
đắc thắng, cô ta ung dung b
Gia Khải vang lên, có chút lo lắng: "Đô
t cạn. Tôi ngồi sụp xuống ghế, tai
ủa tôi vẫn im lìm,
g bao g
-

GOOGLE PLAY