Huy
n đột nhiên xông vào ph
tố cáo cô bỏ độc vào đồ
một tiếng sét
chặt lấy vai tôi, ép tôi quỳ xuống sàn nhà lạnh lẽo. Vết
ng bệnh tổng
ạnh như băng, ánh mắt anh nhìn tôi không còn sự cưng chi
nh..." Tô
đáng sợ. "Anh không ngờ em l
chỉ chứa đựng sự dịu dàng dàn
ố gắng vùng vẫy. "Em không làm!
t và chân tôi như bị xé toạc, máu tươi l
lại mình đi. Còn Đan Thư, cô ấy chỉ bị một vết xước nhỏ, nh
y? Chính tôi mới là người
ược nuông chiều từ nhỏ, trở nên kiêu ngạo
h trai sẽ hái sao trên trời cho tôi nếu tôi muố
nh trai, anh nghe
hát
tát tr
át. Đầu óc tô
tôi... đã
ong hai mươi mố
. Nước mắt trào ra, hòa cùng máu từ vế
ư thể tôi là một thứ rác rưởi, rồi dừng lại ở phía sau
của tôi, nhưng đôi mắt lại nhìn tôi, á
cô ta nói, giọng yếu ớt. "Chắc chị ấy chỉ
a cô ta khiến
nh mắt vẫn nhìn tôi đầy khinh bỉ. "Đan Thư lương thiện
ng tôi, giọ
lỗi Đan Thư n
xin lỗi kẻ đã hủy
hìn thẳng vào mắt anh trai mình. Ngọn
còn là em gái của tôi nữa rồi. Từ hôm nay, Giản Vân Huy bị tước
nh như một bả
khỏi nhà
Không còn là tiểu thư danh giá, không còn
dỗ dành Trần Đan Thư đang "sợ hãi" . Long
đàn ông quan trọng nhất đời t
vệ sĩ lôi đi
ầm bệnh viện, nơi dành cho những bệnh nhân không c
cơn sốt bắt đầu ập đến. Tôi nằm co quắp
đây nhìn tôi bằng ánh mắt khinh miệt. Bữa ăn của
nhưng một mùi lạ xộc vào mũi
làm rơi cốc n
bộ quần áo lao công bẩn thỉu bước vào. Hắn
n điếm bị vứt bỏ thôi nhỉ?" Hắn cười khà khà, ti
đầu ra sau, rồi đổ một thứ chất l
n vào tay hắn, nhưng sức
!" Tôi hét lên
có ai đến cứu cô đâu. Anh trai và vị hôn phu của