ng tái đi, nhưng cô ấy
ùa nữa. Trò đùa này kh
ra, lướt lướt vài cái
c về hôn lễ rồi kìa. Chú rể là một doa
i đang giận dỗi nên mớ
n cô ấy, không giải
ng cười: "Thôi được rồi, em sai rồi. Anh đừng giận nữa. Em hứa sau khi
y người bước vào trong bi
gác bên ngoài một lúc
ửi cho tôi rất
em thực sự không còn cách nào khác. Min
được không? Em hứa sẽ chuẩn bị c
g cách nói những lời n
òng chữ đó, chỉ
thoại, không
ôi quyết định sẽ hoà
ấy thích những bộ vest được cắt may tỉ mỉ, vì vậy tôi đã dành cả m
oài Phương đang đứng trước cửa biệt thự của
ếc ghế sofa chúng tôi từng ngồi xem phim, chiếc bàn ăn chúng
nằm trong
y tôi, vẻ mặt c
n chuyển đến ở cùng em, nên...
rằng việc vứt bỏ những kỷ niệm
đáp: "Vứt đi cũng
i Phương nhíu mày
ừ trong nhà bước ra. Thấy tô
o an
đầu, khô
Trinh đâu rồi em? Anh muốn mời chị ấy và
Hoài Phương: "Chị ấy đi công
Cô ấy không hiểu tại sao tôi lại
g, anh ta vui vẻ kéo tay tôi: "Vậy chúng ta đ
, Hoài Phương cũn
h Nhu gọi một nồi
càng tốt." Anh ta vừa nói vừa gắp
g thể ăn cay. Nhưng cô ấy vẫn mỉm cười d
ắc mặt cô ấy tái đi,
hết, nhưng khô
n dò nhà bếp không được cho quá nhiều ớt. Tôi lu
hó chịu của Hoài Phương, vẫn t
vào, dạo nà
, giọng nói vẫn ngọt
ng lên, là tin nh
Minh Nhu mất hứng.
ại, khoé môi nhếch lê
o tôi, có lẽ chưa bao giờ
dành cho Hàn Minh Nhu, lạ
cẩn làm đổ nồi lẩu nóng hổi. Nước lẩu b

GOOGLE PLAY