Tư Dạ không nghiêm chỉnh, nhưng khi nhì
mà anh chưa nhìn rõ, tron
ớc, thân hình cao lớn như một bức tườ
gười anh, cảm thấy khoảng cách giữa hai người
ng mày, tiếp tục tiến tới, cho đế
ành ngẩng đầu tức giận nhìn an
ào tai cô, anh khẽ nói: "Hôm nay chẳng
kinh ngạc: "Anh... ý anh là muốn c
ng cùng cô lên giường, khiến cô không nhịn được mà muốn ch
chính cô cũng k
ạ không p
ẩy ngực anh, ngạc nhiên trước thái độ không kén chọn củ
ới người cô, cười đầy ẩn ý: "Em có dáng người đ
bế ngang cô lên,
tay định vén áo cô lên, định nhìn t
ay thế vào nhà Hoắc là đúng, nhưng không muốn lần đầu t
ì Hoắc Tư Dạ đã phát hiện
chơi trông có vẻ lười biếng này lạ
ạ không phải như
Tư Dạ vén lên, tiếng gõ cửa của
g chủ gọi ngài
, nhưng đành phải từ bỏ việc nhìn vết b
oài Hoắc Vân Sơn cò
ay lập tức nằm dài trên
c giận không chịu nổi, quát: "Ngồi đàng h
biếng nhắm mắt: "Tôi không có hình dáng đâu
với ba như vậy." Hoắc Tư
cô, ngược lại rất không kiên
trai lười nhác này, Hoắc Tư Dạ không chịu ngh
giờ bệnh nặng không dậy nổi, nếu nhà họ Hoắc có thể tìm được Âm Lãng chữa bệnh cho ôn
Vân Sơn, ngáp một cái, đứng dậy: "
iếc gạt tàn bên cạnh: "Đứng lại! Sao
ận của Hoắc Vân Sơn, anh nói: "Chẳng phải ông nói sao, tôi quen toàn bạn bè c
ể lại Hoắc Vân Sơn tức g
ên phong cách tay chơi, đêm tân