cô ấy đang ở t
t ánh lên niềm vui, "Tỉnh rồi à? Anh đã nấu canh gà cho
n anh, ánh mắt t
dàng dỗ dành cô, "Thôi nào vợ, đừng giận nữa, trong hộp chỉ là bột mì
hông nhận ra được tro cốt của ba mẹ mình chứ?
uyền lực lớn như vậy." Giọng Tần Tứ dịu xuống, "Lần này anh đã đi quá
o, "Được thôi, vậy anh hãy ph
ừ chối ngay lập
lạnh từ đầu, tim Giang Nguyễ
hích, "Vợ à, đứa bé này
để an ủi cô, nhưng chuông đi
h Vãn khóc nói rằng cô cả
ở nên lo lắng, "Ngoan nào, đừn
, không quay đầu lạ
rỗng, Giang Nguyễn
ào, Lâm Thanh Vãn
mẹ cô, còn khiêu khích, nói
ột cuộc gọi, Tần Tứ
như lời Lâm T
mình, nên đã dùng tro cốt của họ để đe dọa cô,
hỉ nói rằng anh bận việc, không thể rời đi, giờ đây
ập viện, trở về lại phát hiện trong xe c
n Tứ và Lâm Thanh Vãn tron
hĩ đến tình yêu mà Tần Tứ từng dành
, cô mới nhận ra mình
nữa, khu vực an toàn ở biển Tây sẽ yếu nhất, nếu c
và Tần Tứ đã từng đến, đi đến
y nhất trong ngày
thể rời khỏi cái nơi
g Nguyễn bị đánh t
a khỏi cử
Lâm Thanh Vãn xuất hiện trước mặt cô, giờ đang ôm Lâm Thanh
t kh
ang Nguyễn, ôm cổ Tần Tứ một cách nũng nịu, khiêu k
anh Vãn ở nhà một mình không tốt cho thai nhi
ít một hơi, không có cảm x
a Giang Nguyễn, tim Tần Tứ
nay có buổi đấu giá, em thí
g Tần Tứ cứng rắn kéo cô ra ngoà
trước đây là việc Gia
u tầm đồ tr
ồi bên cạnh Tần Tứ m
ìn thấy một chiếc
ra, đây là chiếc trâm mà mẹ cô đã
hứng thú, liền quyết đoán mu
hư vẫn còn lưu lại hơi
g Nguyễn
mẹ cô đã bán hết đồ trang sức của mì
g người bạn thương mại,
chỉ nghĩ h
ằng sau tất cả là
mẹ cô, để cô chỉ có t
iếng, "Anh Tứ, em cũng thích chiếc tr