Giang Nguyễn hiểu rằng a
ề phòng thì đã bị vệ sĩ củ
nặng, dù nhóm máu của cô khô
của cô. Từng túi máu đỏ t
vì mất quá nhiều máu m
chặt tay Lâm Thanh Vãn đầy lo lắng, mắt đỏ hoe vì lo lắng tột
cô đã từng
bên Tần Tứ, họ bị t
hi cô chỉ bị trầy xước nhẹ ở vai. Tần Tứ cứ nhất
t tay cô, lẩm bẩm: "Em yêu, chắc em đa
i, nước mắt không kìm đư
phục cô bằng tấm
ng chân thành của anh l
g hít một hơi, lòng d
hoàn toàn rời đi, cô và
nh trở về biệt thự, thu dọn n
sóc Lâm Thanh Vãn cả ngày
ười hầu, tay cầm hộp q
g khách, cô ấy n
Giang Nguyễn, nhưng quay đầu h
hưng chỉ ă
ị thêm đồ ăn nhẹ, lát nữa
Tần Tứ đẩy cửa vào ph
ài màu đỏ rượu, đứng trước g
y ôm eo cô từ phía sau, "Nhiều năm
, không đẩy anh ra, "Ngày mai là kỷ niệm n
mở hộp quà, lộ ra chiếc trâm
ừa hay năm ngoái anh tặng em một chiếc tàu du
n chút nghi ngờ, "Sao
u hôn em ở đó, em
n Tứ đồng ý ngay, "Đượ
u lịch, Giang Nguyễn nhìn t
n, "Sao nào? Không phải hôm nay là kỷ niệm của
một chút, anh Tứ lập tức
để ý nhiều, mà tính toán địa điểm
của thuyền, dự kiến đến
iải thích với Giang Nguyễn, "Thanh Vãn chư
t Giang Nguyễn khô
Vãn, khiến cô ta hờn dỗi đấm vào ngực anh, "Chị còn ở đây
Vãn e th
dài của Giang Nguyễn, "Đừng
anh có thể đ
hành trình ngồi im
iên nhẫn, luô
a Tây, ánh hoàng hôn màu cam và
g súng vang lên phá
ra, tiếng súng liên tục khiến cả
n bị một khẩu súng chĩa
em và đứa bé, em
Nguyễn lập tức bỏ cô ra khi
đây đừng
, nhanh chóng nhắm vào đầu kẻ bắt
nữ này, anh thậm chí kh
đó quay đầu lại, chỉ nhìn một
ặc đồ đen nào bắt giữ, đầu bị chĩa
ận dữ nói: "Các ngư
Lâm Thanh Vãn, "Tôi đếm đến ba, chúng tôi sẽ đồng lo
đất, sợ hãi đến mức toàn th
hai,
n, Tần Tứ theo phản xạ lao về p
nh tĩnh nhìn tấ
g vang lê
ỉu, thuận theo b
t chửng toàn
huẩn bị sẵn sàng, trong
guyễn tháo nhẫn cưới trê