hà Lãnh và Sở
ừng cháy, nhuộm đ
của mình là Lãnh Mộc Viễn ôm lấy Bạch Sở Sở,
ình phong, đôi mắt đẫm lệ,
mê, Sở Kim Hòa gần như chắc chắn hôm na
gàn cân tr
ời bế
n Sở Kim Hòa bỗng cảm thấy
èo
a ngửi thấy mùi thịt
, nhưng trước mắt chỉ là mộ
hất lỏng dính nhớp, rồi là cơ thể người đàn ông khẽ n
không né tránh nữa,
tai gà
sự nóng rát của ngọn lửa
ra, muốn nhìn xe
chỉ nhìn thấy nơi đuôi mắt ngư
ruồi ấy, không hiểu sao
chìm vào
ọ Sở đều ở trên đó cả, chúng ta đi trước thôi, vết thương lớn ở cánh tay của anh cần
.
t mình trong phòng bện
uanh lạnh lẽo cô quạnh, người chồng mớ
vết trầy xước nghiêm trọng, bác sĩ nói, vết thương này phả
u, bác sĩ đến k
hỏi Sở Kim Hòa:
hẽ lắc đầu,
vô số cuộc điện thoại, như
ể cử động mạnh, bên cạnh vẫn cần có người chăm sóc, nếu thật s
ô là cô dâu trong đám cưới bị cháy được lên b
hai tiếng, khẽ chạm vào tay cô y tá trẻ,
, không nhịn được nói: "Nhưng mà Bạc
được chăm sóc là S
một đám người vây quanh cô ta, cho nên mới n
h khắ
ểm, cô ngồi trên giường bệnh, toàn thân
ột đi đến khu phòng bệnh
ước cửa ph
út cháo cho người em kế Bạch Sở Sở, hai người nhìn nhau,
"Chồng ơi~ anh nói xem, có phải em đã tạo nghiệp quá nhi
ố ruột của Sở Kim Hòa, ông đang xót xa nắm lấy v
ợc bố và anh Mộc Viễn yêu thương, nên mới ghen ghét con. Lúc đó chỉ có hai ng
đổ, quay đầu nhào vào lòng Lãnh
on gái bị trầy một lớp da,
Hòa vui vẻ, thậm chí đã hứa sau khi kết hôn với anh sẽ tuyệt đối không sinh con, em đã làm đến mức đó rồi, vậy mà Kim Hòa vẫn không hài lòng! Con
nếu không biết rõ, còn tưởng người bị gãy x
, nghe thấy những lời Bạc
rong đời mình lại xót thương người phụ nữ khá
ô hoàn toà
vết thương mà đến, lại mang theo
hì chẳng khác nà
, trong lòng lại chứa đựng b
à nực
iễn chậm rãi xuất hiện, t
mặt đầy chán ghét, lạnh lùng, thậm
hạt nhìn S
ùng, tôi không hề đẩy Bạch Sở Sở. Chính cô ta nói là có quà cưới để trong kho, kêu tôi đ
vờ vô tội có ý nghĩa gì không? Cô ghen tị vì Sở Sở được mọi người yêu quý, nên mới lên kế hoạc