i một cách dứt khoát, không
ư bị ai đó bóp nghẹt, đau
ợt xin lỗi một câu,
rời đi. Trái tim cô như thể bị một con dao cùn
bàn chân lan tỏa khắp cơ
họ Lục, gia đình đang đứng trước ng
ổn, không thể cho cô một tương lai ổn định, và hứa rằ
anh, để có thể sớm gả cho anh, cô đã dùng thân phận của mình bày mưu tính kế, cùng anh ch
ớm tối bên nhau, trong mắt anh đâ
, từ đầu đến cuối, người
ô, trước mặt "bạch nguyệt quang"
ng giọt nước mắt đang chực trào, nhưng nước mắt
ư xé nát, khiến cô k
u, mấy năm nay nếu không phải do cô cứ bám lấy không buông, anh tôi sao có thể đồng ý cưới một người
thấy lòng mình lạnh lẽo tột độ: "Cô có phải đã quên rằng, n
anh Thu, tức giận quát: "Cô nghĩ mình là nhân vật ghê gớm lắm sao? K
i. Trong mắt người nhà họ Lục,
anh Thu. Trong mắt ánh lên sự chán ghét như thể đang nhìn thấy thứ rác rưởi khiến bà buồn nôn: "Cô tự
ắc mặt, nở nụ cười chuẩn mực đi ti
tốp khách rời đi. Đám cưới mà cô mong chờ bấy lâu
lòng trao đi, cuối cùng lại chỉ
một người đàn ông k
ắt một lần nữa lăn dài từ khóe mắt, mong
ịnh trên con phố vắng vẻ và lạnh lẽo, như
t đầu đổ mưa, những hạt mưa to như h
thì chẳng có nơi nào có thể trú mưa nữa cả. Cô đành
g bàn chân Thẩm Thanh Thu. Cô đau đến nhíu chặt mày, cắn ră
íp
ang lên phá tan sự yên t
ặt, đồng tử của Thẩm Thanh Thu bỗng nhiên co