Sách của ajkdhj
/0/75300/coverbig.jpg?v=56b59f71344547c5ab1e4545443f0db7)
Hoắc tiên sinh ngoan ngoãn sủng tôi
Trong một lần say rượu, cô gây hấn với một đại nhân vật, cô có nhu cầu với anh ta, anh ta lại ham muốn một cô gái trẻ trung có thân hình như cô. Thời gian lâu rồi, cô mới biết trong lòng anh có người khác, khi bạch nguyệt quang của anh ta trở về, anh ta dần dần không còn về nhà nữa, Ôn Mạn một mình trong căn phòng trống, trải qua vô số những buổi đêm không có anh. Sau đó, cô đợi được một tờ chi phiếu cùng với câu nói tạm biệt của anh. Vốn tưởng cô sẽ khóc sướt mướt, nhưng cô lại cầm lấy tờ chi phiếu dứt khoát ra đi: "Hoắc tiên sinh, chúng ta không bao giờ gặp lại" .... Khi trùng phùng, bên cạnh cô có thêm người khác, anh ta với đôi mắt đỏ hoe nói rằng: "Ôn Mạn, rõ ràng là anh đến với em trước." Ôn Mạn cười nhẹ nhàng: "Luật sư Hoắc, người đầu tiên nói lời chia tay là anh! Nếu như anh muốn hẹn hò với tôi, có lẽ cần xếp hàng đấy ......." Ngày hôm sau, cô nhận được tiền chuyển khoản trăm tỷ cùng một chiếc nhẫn kim cương, luật sư Hoắc quỳ một chân nói rằng: "Ôn tiểu thư, anh muốn chen hàng."