khoảng trống rỗng, hai chân đông cứng tại
như một tia chớp đe
a khiến Thẩm Thanh Thu
tẩu thoát, dù gì nơi này cũng hoang vắng, cho
ấy lại quay đầu, chậm rãi lăn bánh trở l
chân dài thẳng tắp. Người đàn ông sải từng bước vững vàng tiến lại gần, một chi
hấp, lạnh lùng của Phó Đình Thâm từ
n mặt sắc sảo, đường viền hàm rõ ràng, ngũ quan tinh tế và sắc nét. Nhất là
như cô đã từng n
g thể nhớ ra
hẹ pha chút khàn đặc: "
à cơn đau rát dưới lòng bàn chân khiến cơ thể mềm
ấp ấy, một cánh tay rắn chắc mạnh
h Thâm, lập tức bị bao trùm bởi mùi hươn
át vào cơ ngực rắn chắc. Dù cách một lớp áo, cô vẫn cảm nhận đ
óng ran. Cô theo phản xạ muốn đẩy anh ra, nhưng chư
đề phòng, giọng nói sắc lạnh: "Anh
cũng chỉ mới nắm tay. Hành động đột ngột của người đ
điềm đạm, giọng nói vững vàng: "Cô bị t
Thu cảm thấy không thoải mái. Hương thơm lạnh lùng của người đàn ông bao trùm
m theo sự uy nghiêm không thể chối cãi, lập
lạnh thổi tới khiến Thẩm Thanh Thu
hân hình mảnh khảnh của cô, rồi lấy áo khoác củ
ơng của Phó Đình Thâm, mà còn lưu lại hơi ấm của an
ủa cô, trong mắt thoáng hiện ý cười nhàn nhạt
hẩm Thanh Thu nhìn
thong thả vang lên: "Cảm ơn cô đã chịu tha t
đêm tĩnh mịch, cuối cùng dừng lạ
ặng lẽ theo sát phía sau, kiên nhẫn dìu theo từng bước khập
ờng như đang gọi điện thoại với ai đó. Thấy cô, anh liền dứt khoát ngắt máy, bước nha
hối tấm danh thiếp anh đưa, cảm thấy mọi việc đã được giải qu
hoác trả lại cho anh: "Áo của a
hẽ nhướng mày, khóe môi cong lên một nụ cư
nhưng không hiểu vì sao lại khiến mắt
nhiều chuyện, nếu không thì sao lại dễ dàng xú
éo từ chối ý định muốn đưa cô về của Phó Đình Thâm. Cô cò
n nhưng kiên cường của cô. Trong đôi mắt đen sâu thẳm của anh thoá