mình đã quá thật thà. Vừa mới nhận được thẻ lương đã nghĩ tới việc tiết
o ào", cơn buồn ngủ ập
ên thuốc cảm, thay áo ngủ và nằm lên giường.
lại vị trí phía ngoà
nói vài câu, nhưng có lẽ do tác dụng của thuố
i thời gian, anh tắm rất lâu
ó chút lún xuống. Nhưng cô thật sự mệt tới mức không mở mắt l
của bà nội, giống như khi cô còn
mùi hương thơm quen thuộc của sữa tắm
chịu, và đẩy cô ra ngoài. Càng bị đ
Trên người anh là một "con bạch tuộc" đang quấn
khỏi giường, nhưng nghe cô gọi "bà nội" t
thấy còn mệt hơn cả khi an
hôm
Hy tỉnh d
có lẽ do tác dụng của thuốc
muốn tát vào mặt cô
mang theo bộ vest đã được
dậy chưa?" Cô Lưu li
háu gái mình là Lưu Khả Nhi,
khoa du học nước ngoài, d
g để ý đến cháu gái bà, còn đăng
ến cô Lưu rấ
Lục Thanh Thanh sinh con cho Thịnh Minh Hy, thì
Lưu tức giận đến mức
chuyện tốt này lẽ ra phải thuộc
ần áo cho Thịnh Minh Hy để xem thử tối qua ha
mệt mỏi khi nhận lấy quần áo, hoàn toà
hỉ nhìn thấy một cánh tay
Thịnh Minh Hy, bà đoán chắc tối qu
òng bà cảm thấy
hối thúc, nói rằng phí quản lý nửa năm sau c
ệc này cứ nói với
ng m
thấy vẻ mặt có chút bực tức của
à không bao lâu, thì Lục Thanh T
úc dậy chuẩn b
thấy cô Lưu đứng trước giường với
hanh Thanh ngồi dậy, "Lần sau cô v
gõ cửa cô có nghe thấy không?"
h chưa từng gặp qua người giúp việc nào ngang ngược như thế, cảm g
ý." Cô Lưu đảo mắt, "Vậy b
bữa sáng
hỏi cậu Thịnh rồi, cậu ấy nói từ nay m
hanh hơi ng
hưa từng nói vớ
giá chín ngàn tệ, mà ngay
n côLưu, "Tôi nấu c
n tới cô, cô chỉ cần làm t
lương chín ngàn tệ đó cho tôi, t
ào cô, hoặc có thể đây là ý của Thịnh Minh Hy, nhưng
thế, tức sôi máu
ơng của tôi? Là cậu Thịnh bảo cô nấu
ể xác nhận." Lục Thanh Thanh lạnh lùng nói, "
nh trông có vẻ dịu dàng yếu đu
h Thanh đứng dậy thay áo, sau khi
ớn, trông giống như nhà bếp
ữa sáng đối với cô không phải là vấn đề lớn. Rất nhanh, cô đã mang bữ
ớt lời khen ngợi tài nấu n
bị mất mặt, nhưng không ngờ cô lại được k
hỏi phòng cụ Thịnh, cô Lư
Lụ
hanh lạnh lùng nhìn cô Lưu, cảm giác bỏ ra chín
nhân, bữa sáng của cô chỉ làm cho hai người ăn, vậy sáng nay tôi ăn gì? Nế
bữa rồi." Lục Thanh Thanh sắp trễ giờ đi làm, nên không
nói với giọng nghẹn ngào: " Thịnh phu nhâ
t ngờ của cô Lưu làm cho bối rối, cô cố gắng rút t
giống như Lục Thanh Thanh
ói lạnh lùng của Thịnh Min
ấy Thịnh Minh Hy quay trở lại, bước t
ô có lời gì không thể nói từ từ, t
ắc chắn đã nhìn thấy Thịnh Minh Hy quay lạ
Hy nhìn thấy Lục Thanh Thanh không g
không biết phải nói thế nào cho rõ, cô không ngờ thời
t cô Lưu đỏ hoe, ấm ức trông như vừa mất người t
uyện gì?" Thịnh Minh H
phụ trách, còn nói sau này tôi không cần phải nấu cơm nữa, nhưng lại muốn cắt giảm một nửa tiền lươ
Thanh Thanh cứ nói mãi về việc lương của người giúp việc quá
Thanh tới chiếc xe đậu ngoài cổng, anh không
ời giúp việc, nhưng không