hè, trời nóng
gắt, đứng trước cửa trung tâm thươ
xa một đôi nam nữ trẻ tuổi bước vào
ống bạn trai cô, Lâm Thạc, v
ải Lâm Thạc đi p
im mình như thắt lại, bèn
tâm thương mại thì ph
thoại của cô bất ngờ nhận được một t
ức, số tiền thanh
o hoảng sợ đến mức tay run lên. Đây
hấy nhân viên đang đeo một cái nhẫn kim cương sáng l
ại có thiết kế tinh xảo, chính là kiểu mà
t Tần Hàm Nguyệt, Lục Thanh Thanh chỉ
ô, ở nhà của cô, vậy mà giờ còn dám dùng thẻ
đã chết
i nhẫn từ tay Tần Hàm Nguyệt, sau đó
lại cái n
cái nhẫn mà tao vừa mua, mày dựa vào đâu
hanh tát mạnh vào
i sau khi thanh toán tiền, anh đau lòng ôm lấy Tần H
đánh người như một con chó điên hay không? Mày không thấy mất mặt à?"
hư bị nghiền nát, phản bội, phẫn nộ,
t của tao đi nuôi người phụ
ìn lại dáng vẻ này của mày đi, có người
lâu rồi không sử dụng mỹ phẩm dưỡng da, quần áo trên người cũng toàn quần
lúc càng nhiều, Lâm Thạc tức giận ném thẻ
biết tiền, tiền, tiền, tao
tín dụng đập đau rát, như
ộc đến cuối đời, không có người đàn ông nào chịu nổi mày đâu." Nói
và hóa đơn rơi dưới đất, tiến hành thủ tục hoàn trả lại
gủ, Lâm Thạc và cô lâu nay
y cô còn tưởng Lâm Thạc l
thu dọn hành lý của Lâm Th
ất ngờ phát hiện hai cái bao
Lục Thanh Thanh đã dập tắt hoàn toàn ch
gói xong, cô ném từng mó
ạc dẫn Tần Hàm
sạch sẽ, Lâm Thạc tứ
ên rồi, mày dựa vào đâu
y cô chỉ thấy Lâm Thạc là người đàn ông tuấn tú nhất trên đời
nhà cho tao, sau này mày đừng tới đâ
đây tao cũng có trả tiền thuê nhà, mày dựa vào
uê nhà trong nửa năm, cộng thêm chi phí sinh
h tĩnh lại, bắt đầu
đầu chỉ chỉ trỏ trỏ, Lâm Thạc cảm thấy
hà cũng chỉ hai, ba vạn tệ thôi, cũng chỉ bằng nửa tháng lương của tao. Đợ
àm Nguyệt lấy điện thoại ra, bước đến trước mặt Lục Thanh Thanh. "Chúng ta nói trướ
vạn tệ, những năm qua số tiền mà Lục Thanh Thanh ngu ngốc đã bỏ ra không ch
là một người có tiềm năng. Ngày xưa khi có nhiều việ
Tần Hàm Nguyệt lập tức mở mã thanh to
a cổng, "Nhanh chóng thu d
bình thản quay vào phòng, lấy
anh mở chứng nhận sở hữu nhà ra, ở mục c
ăn nhà này, hôm nay tao
hữu nhà, Lâm Thạc lập tức nổi giận. "Mày chính là chủ nhà, v
, không đúng sao?" Lục Thanh
ang run rẩy chỉ vào Lục Thanh Thanh. "Trước đ
ần Hàm Nguyệt cũng hối hận đến mức đau
người, tao
cửa ra, "Cầm lấy đồ đạc
ưng Lâm Thạc thấy hàng xóm xung quanh đều kéo nha
m vào Lục Thanh Thanh, trong lòng đang toan
m, Lục Thanh Thanh kiệt sứ
ũng tốt, cuối cùng thì từ nay không cần làm
i của cô đã reo lên. Lục Thanh Thanh cúi đầu nhìn
hẫu thuật cần 50 vạn tệ, em không có nhiều tiền như thế,